🌸 Chương 19: Vương tử người cá (1)

🌸 Chương 19: Vương tử người cá (1)

Hits: 10

Cứu vớt vật hy sinh BOSS – Chương 19: Vương tử người cá (1)

Tác giả: Cố Tô An Tạ Tịch

Editor: AnGing

Bài hát: Là Tự em đa tình – Hồ Dương Lâm

Ban ngày đứng trên xe lửa, lại kéo rương hành lý cao nửa người bò tám tầng, Tĩnh Hảo mệt đến mức thở không nổi, tiết tấu gõ cửa hơi loạn một chút, từng tiếng một như bần nông kích động gõ trống kêu oan.

Cố tình người bên trong cánh cửa còn khoan thai tới muộn, hơn ba phút mới có tiếng trả lời trầm thấp xen kẽ sự nghi ngờ, giống như máy quay đĩa kiểu cũ tinh xảo cổ xưa thời dân quốc của phương Tây, nhưng lại mê hoặc người nghe hơn rất nhiều, tê dại truyền thẳng vào lòng người.

“Ai?”

Tĩnh Hảo than nhẹ một tiếng bưng kín lỗ tai, ngầm bực mình bản thân chưa chuẩn bị tâm lý đầy đủ, một bên thở không ra hơi đáp.

“Anh, là em, Tần Hảo.”

Cửa bị mở ra trong vòng một giây, người đứng cạnh cửa thân tư đĩnh bạt thon dài, ngũ quan tinh xảo thâm thúy như ngọc khắc, đôi mắt màu xanh thẳm, xinh đẹp như một món đồ mỹ nghệ trân quý .

“Hảo Hảo? Sao em lại đến đây?”

 Đinh, mục tiêu nhân vật đã xác định, mời xác nhận tin tức nhân vật lại lần nữa 】

【 Tần Cách Tri, con của tộc trưởng người cá, vào lúc tộc người cá gặp nguy hiểm được hóa phép thành người đưa đến trên bờ, được gia đình vợ chồng Tần thị thu dưỡng, vì giọng hát vượt thời đại ảnh hưởng sâu xa tới âm nhạc gia đình, là đại thần trong vòng cổ phong, hiện phép thuật bị tổn hại, tiếp xúc với nước sẽ biến thành người cá, bị người yêu phát hiện ra thân phận, đưa lên đài giải phẫu, lúc tuyệt vọng thay đổi tính cách, bạo ngược tàn nhẫn, sau khi chạy ra từ phòng thí nghiệm lại biến mất không tung tích 】

【 Nội dung nhiệm vụ: Không làm bại lộ thân phận, rời xa người yêu lúc trước 】

Tĩnh Hảo quen cửa quen nẻo bước vào rót một ly nước ấm cạn sạch trước, lúc này mới cảm thấy dịu lại.

“Hết cách, ba mẹ đang định cho em đi xem mắt, em không muốn đi, cũng chỉ có thể chạy.”

Cô giải thích đơn giản, đang chuẩn bị kéo vali vào, vừa quay đầu lại thì phát hiện Tần Cách Tri đã kéo vào giúp cô từ nãy, thu tay lại, một người một vali ngoan ngoãn đứng cạnh cửa.

“Em không báo cho bố mẹ một tiếng đã chạy đến đây, ba mẹ sẽ lo lắng.”

Giọng nói của anh lạnh lẽo, yên tĩnh, kết hợp với biểu tình trên mặt, rất có hương vị người sống chớ gần.

“Đâu nghiêm trọng tới mức đó.”

Tĩnh Hảo lẩm bẩm một tiếng, kéo cái vali trong tay anh.

“Anh, hay là anh không muốn cho em ở đây đấy chứ?”

“Không phải.”

Tần Cách Tri nhẹ buông tay, chiếc vali đã bị chủ nó kéo thẳng vào phòng dành cho khách, anh đành bất đắc dĩ đi theo.

“Ba mẹ cũng là vì tốt cho em, em như vậy…”

“Em mới hai mươi lăm, không vội cưới.”

Tĩnh Hảo ngắt lời anh, lấy áo ngủ trong vali ra.

“Hơn nữa anh cũng đã hai mươi bảy, lớn nhỏ có thứ tự, muốn thúc giục không phải cũng nên thúc giục anh trước hay sao?”

“Anh là đàn ông, không…”

Tần Cách Tri nói đến một nửa đột nhiên dừng lại, hiển nhiên là ý thức được sai lầm trong lời nói của mình, hơn nữa anh cũng không thân thiết lắm với cô em gái này, từ năm mười tám tuổi sau khi anh phát hiện ra việc mình đụng vào nước sẽ biến thành người cá đã trực tiếp dọn ra khỏi nhà họ Tần, cũng ít liên lạc với cha nuôi và mẹ nuôi.

Không phải không có cảm tình, mà là nếu thực sự anh có chuyện gì, nhất định không thể liên lụy đến bọn họ.

Cùng với đau lòng khiếp sợ khi đột nhiên biết được, còn không bằng cảm tình dần dần phai nhạt đi.

Cho nên, thật sự anh không nghĩ rằng sau khi em gái cãi nhau với ba mẹ nuôi xong sẽ tìm tới anh.

“Nói thật.”

Tĩnh Hảo cầm quần áo, khi đi qua cạnh cửa khi đột nhiên liền tinh tế đánh giá Tần Cách Tri từ trên xuống dưới, người ta chột dạ theo bản năng lui về phía sau một bước.

“Sao vậy?”

“Anh, anh đã hai mươi bảy tuổi, lớn lên lại đẹp như vậy, hơn nữa vừa vào nhà là biết ngay chưa có bạn gái, chúng mình cũng biết nhau từ bé, không thì hai chúng ta liền dứt khoát ở bên nhau là được.”

Tần Cách Tri bị lời nói của cô doạ sợ tới mức lui về phía sau một bước.

“Cái gì?”

“Chúng ta không có quan hệ huyết thống, cho dù ở bên nhau, ba mẹ sẽ không có ý kiến, tưởng tượng như vậy, thật đúng là ý kiến hay.”

Tĩnh Hảo vừa nói liền quay đầu nhìn người đi theo cô, gương mặt tú mĩ mang theo ý cười.

“Anh, em muốn đi tắm rửa, anh vẫn luôn đi theo, là muốn vào cùng nhau tắm sao?”

Tần Cách Tri lập tức dừng lại bước chân, trên mặt cũng ửng đỏ.

Thật đúng không biết đùa mà.

Hơn nữa xem ra anh vẫn luôn để lời nói mới rồi của cô ở trong lòng, bộ dạng hơi hơi cau mày hoàn toàn không biết nên làm gì.

Tĩnh Hảo quay lại đang chuẩn bị đóng cửa phòng tắm, đột nhiên lại cảm thấy không nỡ.

“Kỳ thật đúng lúc bên em đang có một lễ hội âm nhạc, chỉ muốn tập trước một chút mà thôi. Nếu anh không yên tâm, đợi lát nữa gọi điện thoại cho ba mẹ là được, chẳng qua em cảm thấy nhất định bọn họ sẽ đoán được em tới Văn thành thì sẽ tới tìm anh, căn bản sẽ không lo lắng.”

Câu cuối cùng của cô giống như đang nói thầm.

Tần Cách Tri đứng trước cửa phòng tắm ngơ ngác một lúc, nghe thấy tiếng nước chảy róc rách bên trong mới chạy trốn về phòng ngủ chính, cầm điện thoại gọi cho ba Tần, người bên kia quả nhiên không lo lắng một chút nào, ngược lại quan tâm tới chuyện gần đây của anh.

Chờ anh nói xong với ba Tần, khi ngồi lại trước máy tính, khung thoại trên màn hình đã lướt qua vài trang.

Yêu G đại nhất: G đại, anh đột nhiên đi đâu, vì sao không hề để ý tới mọi người? Quả nhiên là cao lãnh giống lời đồn đại sao?

Miêu miêu miêu miêu: G đại đây là thần long thấy đầu không thấy đuôi. G đại, quỳ cầu nói một câu, bài hát nửa năm trước kia của cậu tôi đã cúng bái ba ngàn lần, cầu cậu làm lỗ tai của tôi mang thai đi.

Cười khanh khách: Quỳ liếm G đại, cùng cầu giọng nói.

Yêu G đại nhất: Đại thần nếu anh lại không ra, tôi sẽ giận mà spam!

……
Khắp chốn mừng vui: Ai? Không thấy người đâu, trước nói là hôm nay có thời gian thảo luận về bài hát mới một chút mà?

Cười khanh khách: Triệu hoán, G đại xuất hiện đi!

Miêu miêu miêu miêu: Chẳng lẽ thật sự do chúng ta quá nhiệt tình, dọa G đại sợ rồi? Tập thể G sai rồi, tôi sẽ thu liễm tình yêu lại, cầu cậu để tôi quỳ liếm đi ~~~~
……

Tần Cách Tri suy tư, ngón tay thon dài đặt trên bàn phím đánh ra một hàng chữ.

Truy nguyên: Xin lỗi, vừa rồi em gái tới.

Cười khanh khách: G đại nói chuyện!

Yêu G đại nhất: Hơn nữa không phải một từ, là một câu!

Nước trái cây: Quỳ liếm G đại, hôm nay có chuyện tốt gì sao? G đại cư nhiên đều nói một câu hoàn chỉnh!

Miêu miêu miêu miêu: Chỉ có tôi chú ý tới trọng điểm mà G đại nói chính là, em gái cậu ấy tới, G đại có em gái a?!

Khắp chốn mừng vui: Truy nguyên cậu có em gái thật ư? Vì sao trước nay tôi chưa từng gặp bao giờ? Tuy nhiên anh trai đẹp như thế này, em gái cũng chẳng kém được.

Nhĩ nhã: Trầm ngư lạc nhạn.

Hàn một đao: Tú sắc khả xan.

Khắp chốn mừng vui: (*^__^*) hì hì…Tôi còn chưa có bạn gái, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, nếu không thì giới thiệu cho tôi đi? Em gái năm nay bao nhiêu  tuổi? Chỉ cần không phải vị thành niên, tôi đều không ngại!

Nhĩ nhã: Vị thành niên cũng có thể nuôi lớn.

Hàn nhất đao: Ừ, con dâu nuôi từ bé.

Tần Cách Tri cạn ngôn, nghĩ nghĩ lại hiện lên câu nói vừa nãy của Tần Hảo, gương mặt đỏ lên một cách vi diệu, chần chờ một hồi mới bắt đầu đánh chữ.

Truy nguyên: Đừng trêu cô ấy.

Khắp chốn mừng vui: Hừ, về sau không biết chừng chính là vợ tôi.

Nhĩ nhã: Kỳ thật cũng có thể là của tôi.

Hàn nhất đao: Bây giờ vẫn là của truy nguyên.

Miêu miêu miêu miêu:.. Cảm giác lời nói của mình không chen lọt được vào.

Cười khanh khách: Cảm giác lời nói của mình không chen lọt được vào +1, khác, đây là câu nói hoàn chỉnh thứ hai của G đại.

Yêu G đại nhất: Cảm giác lời nói của mình không chen lọt được vào +10086, G đại, anh đại, kỳ thật tôi cũng là một em gái, cũng có thể làm vợ các cậu được n(*≧▽≦*)n.

Nước trái cây: Cảm giác lời nói của mình không chen lọt được vào + số di động. Bất quá cảm giác tin tức mặt trên lộ ra cái gì, ý của ba vị đại đại là, giống như bọn họ đã từng gặp G đại rồi vậy!

Khanh khách đát: Cầu mặt cơ!
……

Nhóm người trong group chat ầm ĩ một lúc mới quay lại chủ đề chính, cuối cùng rốt cuộc định ra muốn hát mấy bài hát, Tần Cách Tri ngoại trừ việc cung cấp hai câu độc thoại ra, chỉ đơn ca một bài, làm mấy người đầy chờ mong đều hứng thú rã rời.

Miêu miêu miêu miêu: G đại thật sự cách nửa năm mới hát một bài hát sao? Nghĩ vậy đầu qua đi lại chờ nửa năm, lỗ tai của tôi đều phải tủi thân mà khóc.

Cười khanh khách: Nửa năm một đoạn, mỗi một bài bẻ nát nghe trên dưới một trăm lần, vẫn là bị dễ nghe khóc…

Nhĩ nhã: Lại nói tiếp, Truy Nguyên cậu thật sự không chuẩn bị đi nhận kịch truyền thanh lúc trước tôi đề cử sao? Kịch bản lần này là thật sự không tồi, có thời gian tôi nhất định sẽ nhận, hơn nữa nghe nói người ta thật sự rất dụng tâm lên kế hoạch, nữ chủ phối âm đã ở liên hệ Trăng lên đầu cành.

Yêu G đại nhất: Trăng lên đầu cành, cậu nói chính là hoa khôi?! Ngao ngao ngao, cô ấy chính là một cái đại bản mạng khác ngoại trừ G đại của tôi! Cái kịch truyền thanh này là cái gì? Mau nói cho tôi biết, tôi muốn cải trang trà trộn vào tổ kế hoạch của bọn họ, chỉ cầu thấy mặt hoa khôi nhà tôi!

Khắp chốn mừng vui: Cô ấy lúc đầu thành danh nhờ 《 Thước sào 》  thật ra tôi cũng từng nghe qua, tiếng tỳ bà kia nghe nói là chính cô ấy đàn, bản lĩnh không tồi.

Yêu G đại nhất: Ngao ngao ngao, chính là khúc tỳ kia bà mới gọi cô ấy là hoa khôi a, tỳ bà che nửa mặt gì đó, đẹp đến quả thật không thể tưởng tượng, hơn nữa ca khúc của hoa khôi đều do bản thân cô ấy phổ nhạc, hoàn toàn có thể được xưng là thiên tài. Tuy vậy so với G đại còn thần bí hơn, chỉ phát nhạc không tham gia bất luận cái hoạt động gì trong vòng, cũng chưa từng nghe nói qua trong vòng có ai có cảm tình tốt với cô ấy, bây giờ ngoại trừ biết hoa khôi là nữ ra thì tất cả mọi thứ đều là dấu chấm hỏi.

Hàn một đao: Thật sự rất thần bí.

Truy nguyên: Ừ.

Nước trái cây: Cùng lắm tôi mới đi rót cốc nước trái cây, liền phát hiện mình bỏ lỡ một chuyện lớn như vậy! Lại nói tiếp kỳ thật hình như tôi đã từng gặp qua hoa khôi rồi.

Yêu G đại nhất: Cái gì?! Ở nơi nào?! Tôi muốn đi nằm vùng!

Nước trái cây: Ở phòng thu âm. Lúc mới bắt đầu thời điểm tôi còn không biết là cô ấy, xa xa liền thấy một người từ phòng ghi âm gian ra, còn mang khẩu trang, bất quá mặt mày lộ ở bên ngoài thật xinh đẹp, tôi nhịn không được liền nhìn nhiều thêm vài lần, khi đi qua mới có người cùng tôi nói người kia chính là hoa khôi.

Yêu G đại nhất: Rất xinh đẹp?

Nước trái cây: Thật sự rất xinh đẹp, lại còn có cảm giác rất có khí chất. Tôi nhớ rõ ngày đó nhìn thấy cô ấy mặc váy dài Hy Lạp, tôi chợt liếc mắt nhìn một cái xem còn tưởng rằng là thấy nữ thần Hy Lạp trong thần thoại.

Yêu G đại nhất: ┗|`o′|┛ ngao ~~ tôi đã biết, tôi muốn lập tức đi diễn đàn cùng những người nói hoa khôi chửi nhau!

Cười khanh khách: Chờ tôi cùng đi!

Miêu miêu miêu miêu: Tôi nữa!

Nước trái cây: Cần tôi làm nhân chứng không?

Cuộc thảo luận kết thúc bằng một phương thức kỳ diệu, Tần Cách Tri nhớ rằng hình như mình vẫn chưa trả lời vấn đề kia của Nhĩ Nhã, chẳng qua nhìn bàn hình tối om, cũng cũng chỉ có thể từ bỏ.

Anh đang chuẩn bị rời khỏi giao diện đóng máy tính, đèn trong phòng đèn lại đột nhiên bị người bật lên, trong phòng tối tăm phút chốc đèn đuốc sáng trưng, bất luận bí mật gì đều không thể bị che dấu.

Tần Cách Tri trực giác mà nhìn về phía cửa phòng ngủ, liền thấy Tĩnh Hảo ăn mặc áo ngủ dựa vào cạnh cửa, trên mặt cô còn mang theo vẻ hồng hào sau khi tắm nước ấm, nửa đầu tóc ướt rũ bên sườn mặt, vô cùng vô hại.

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Wattpad, Dembuon.vn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *