Kỳ nguyện nhân sinh công lược – Thu Phong Uyển Hề [Edit]

Chương 12: Tình nhân

Hits: 35

Kỳ nguyện nhân sinh công lược – Thu Phong Uyển Hề – Chương 12: Rơi xuống nước

Tác giả: Thu Phong Uyển Hề

Editor: Nadia

Editor/Beta: Nadia

Bài hát: Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh – Ái Phương x Trúc Nhân

Trái tim Bạch Tường Vi sau khi thấy Hiên Viên Hành Dã rơi xuống nước cũng’ thình thịch thình thịch ‘ điên cuồng đập loạn, cô ta nhận thấy được một cơ hội thuộc về mình trước mắt, tất nhiên sẽ không do dự mà nắm lấy nó. Vì thế sau khi nhìn thấy Hiên Viên Hành Dã không nổi lên bờ, cô ta không do dự vọt tới, định “mỹ nhân cứu anh hùng”.

Trong một góc khác không có người chú ý, Kỷ Dung Vũ ngồi ở dưới tàng cây, trong tay cầm một quyển sách rất dày, đeo tai nghe, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn hai cái dấu màu đỏ và màu xanh dương trên bản đò, lộ ra một nụ cười nhạt.

Trong nguyên tác cũng có màn “mỹ nữ cứu anh hùng này”, mà Kỷ Dung Vũ cũng không định ngăn cản. Màn diễn này, chính là màn dạo đầu của cuộc gặp mặt giữa hai người. Bởi vì Bạch Tường Vi xuất hiện quá đúng lúc, hơn nữa cô ta còn thấy được dáng vẻ chật vật lúc trước của Hiên Viên hành Dã, còn có tình cảnh hiện giờ của cô ta, cũng sẽ trước tiên chịu sự bài xích của Hiên Viên Hành Dã. Nhưng nhờ có chuyện này, thời gian tiếp xúc của hai người cũng tăng lên, cũng cho Bạch Tường Vi cơ hội thay đổi ấn tượng của mình trong lòng cậu ta.

Cũng nhờ có Hiên Viên Hành Dã, tình cảnh ở trường của Bạch Tường Vi cũng dần dần được cải thiện, khiến cô ta cũng bắt đầu có thời gian hao phí tâm sức trong chuyện giao tế, cũng đạt được sự chú ý và duy trì của các nhân vật phụ.

Cho nên, Kỷ Dung Vũ cho phép mọi chuyện tiếp tục xảy ra, nhưng cũng không định để nó vận hành đúng với quỹ đạo.

Cầm theo sách vở chậm rãi ra khỏi rừng cây, nhìn Bạch Tường Vi ra sức bơi về phía Hiên Viên Hành Dã, ngược lại cô vô cùng vui vẻ thoải mái ôm sách, đi tới chỗ cây cầu mộc hình vòm, đứng phía trước chỗ Hiên Viên Hành Dã rơi xuống, cao ngạo nhìn xuống một nam một nữ trong hồ.

“Ôi chao, trùng hợp vậy, là hai người! Tâm trạng tốt nhỉ, đi tắm uyên ương à?” Cô kiêu ngạo nâng cằm lên, nở một nụ cười khiến cho cả Hiên Viên Hành Dã và Bạch Tường Vi đều cảm thấy muốn tẩn người và mất hứng.

“…” Hai người đều nói không nên, đều ra sức vẫy vùng trong nước phịch. Thật ra Kỷ Dung Vũ nghĩ, để cho Hiên Viên Hành Dã cáu giận mình cũng không sao, giận chó đánh mèo lên nhà họ Kỷ thì càng tốt, còn có thể cho cô ‘ ra một chút sức lực ‘, nhưng ít nhất vào lúc này, cô vẫn cần phải dựa theo tính ti=oán của mình mà hành động: “Bổn tiểu thư cứu cậu một mạng, thế nào? Coi như trả lại ơn cậu đã giải vây cho tôi hồi đầu năm đưuọc không?”

“…” Nhất thời Hiên Viên Hành Dã chưa kịp phản ứng lại, thể lực lại đang giảm xuống rất nhanh.

Bị phá hư chuyện tốt Bạch Tường Vi kiểu: “!”

“Xem như hai người cam chịu nhé.” Kỷ Dung Vũ buông quyển sách trên tay ngồi bên cạnh chiếc cầu hình vòm, từ từ cởi chiếc áo khoác hàng hiệu của mình ra. Hàng hiệu, chất lượng tốt, độ cõ dãn không tồi.  Một tay cô đỡ lấy tay vịn cầu, một tay bắt lấy áo, quăng một bên còn lại ra, hơi khom người, lộ ra cần cổ trắng tinh như tuyết.

Ánh mắt của Hiên Viên Hành Dã chợt lóe, không chút do dự túm lấy tay áo của cô nương theo lực kéo bơi về phía chiếc cầu hình vòm, sau đó dưới sự trợ giúp của cô ghé vào cái bệ rồi tự leo lên.

Tương tự, Kỷ Dung Vụ lại kéo Bạch Tường Vi lại, nhưng hiển nhiện cũng không có ý định kéo hai người lên bờ.

Hiên Viên Hành Dã ghé vào thành cầu, nén cảm giác khó chịu khi chân bị chuột rút, điều chỉnh trạng thái của chân, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Kỷ Dung Vũ, không thèm để ý tới việc quần áo ướt đã làm bại lộ dáng người mê hoặc của anh.

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Wattpad, Dembuon.vn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *