Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôi – Từ chương 1691[Edit][Xuyên nhanh]

Chương 1691: Yêu quái lục (3)

Hits: 200

Chương 1691: Yêu quái lục (3)

Bài hát: No more drama – Charlie Puth

Editor: AnGing  

Nguyên Lương cảm thấy cuộc sống như vậy cũng khá ổn, mặc dù phải nuôi hai con rắn tham ăn.

Nhưng có lẽ là sống chung cùng con gái thoải mái quá.

Hơn nữa người đầu tiên đọc truyện tranh của anh ta là một cô gái, còn góp ý cho anh ta một vài ý kiến.

Hai người cùng vẽ truyện tranh tất nhiên tiến độ sẽ nhanh hơn trước.

Tiền lời cũng nhiều hơn.

Chẳng qua cô gái ấy cũng không có cảm giác đặc biệt gì với Nguyên Lương cả, cùng lắm là ơn cứu mạng thôi.

Dường như cô cũng đang đợi ai đó.

Mãi cho tới một ngày, Vua Rắn xuất hiện, nhìn thấy con trai mình đang bò trường trên cánh của một con ưng, không buồn hỏi trực tiếp động thủ.

Ngay lúc cô gái còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra, đã giết chết Nguyên Lương rồi, Nguyên Lương biến thành một con ưng chết.

Cô gái ít ra còn biết người này đã cứu mình, còn chăm sóc cho con mình, giận Vua Rắn đã giết Nguyên Lương.

Xà Vương nói thẳng, ưng và xà là thiên địch, ban đầu chăm bẵm cho ăn, sau đó sẽ nuốt chửng đứa con luôn.

Thế giới của yêu quái vô cùng tàn nhẫn.

Cô gái bán tín bán nghi, cuối cùng ít ra cũng chôn cất thi thể của Nguyên Lương.

Kỳ thật chôn cũng vô dụng, rất có khả năng bị yêu quái đào ra ăn luôn.

Thế giới không có linh khí khổ sở như thế đó.

Tâm trạng Nguyên Lương vô cùng phức tạp, chắc chắn sẽ không cam lòng, lòng cũng lạnh lẽo.

Ninh Thư thở dài, đây là câu chuyện người nông dân và rắn phiên bản đời thực.

Chẳng qua rắn và ưng vốn dĩ là thiên địch, gặp là giết.

Nhưng nguyên nhân của chuyện này nằm ở chỗ, Nguyên Lương thích cô gái này, cô gái mang thai đứa con của rắn.

Đây mới là nguyên nhân mà Nguyên Lương chịu đựng tất cả những chuyện này.

Lòng tốt không phải sức mạnh, lòng tốt cần sức mạnh.

Tâm nguyện của Nguyên Lương tâm nguyện: Sống sót, không bị Vua Rắn giết, không để cho gã sống yên thân. (Thiến chết mịa gã cũng được)

Ninh Thư kéo quần lên, cảm giác đau trĩ lại ập tới.

Mấy chuyện này mà yêu quái cũng nghĩ tới rồi?

Chắc chắn là do ngày nào người ủy thác cũng ngồi trước máy tính, ngồi lâu rồi, cho nên bị trĩ?

Ninh Thư nghĩ nghĩ, quyết định thử lực lượng pháp tắc hệ Thủy.

Ninh Thư cong ngón tay lên, trước mặt xuất hiện một quả cầu nước to cỡ quả bóng đá.

Ninh Thư định xả quả bóng này vào bồn cầu, ai ngờ khống chế khống khéo khiến nước bắn tung té.

Bắn ướt cả quần của Ninh Thư quần, ướt hết cả chỗ nhạy cảm đó.

Ninh Thư:…

Có chút mới lạ, dù sao cũng không hề thuận lợi như lúc ở Thủy Thành.

Ít ra dùng một chút pháp tắc như thế cũng sẽ không ảnh hưởng nhiều lắm tới thế giới này.

Ấy thế mà còn có thể điều khiển nước thành hình dáng mũi tên, cũng xem như là một loại phương thức để chiến đấu.

Ninh Thư đổi quần, ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu tu luyện.

Trong đầu vừa nghĩ, cúi đầu đã nhìn thấy cánh tay mình biến thành một chiếc móng vuốt sắc bén của chim ưng, phát ra ánh sáng lóng lánh.

Một con Vua Rắn, một con là chim ưng thường, chênh lệch thực lực khá lớn.

Mấu chốt là còn không để cho người ta kịp trăn trối đã tiễn người ta chầu trời.

Ngay cả năng lực phản kích còn không có.

Có sức mạnh mới có tư cách làm người tốt.

Móng vuốt chim ưng từ từ biến thành một ngón tay thon dài, Ninh Thư bắt đầu từ từ tu luyện.

Nam nữ chính của thế giới này chắc là Vua Rắn và cô gái kia. Còn người ủy thác, giống như là bảo vệ lâm thời vậy.

Thích cô gái này, lí do quá đầy đủ.

Chính chủ tới, nam chính nhìn thấy mẹ của các con mình đang ở cạnh một người đàn ông khác, lại còn là thiên địch trời sinh của mình.

Mạo hiểm giao con mình cho thiên địch.

Vừa tức vừa ghen gã đã động thủ giết chết người ủy thác, ai bảo anh ta nhỏ yếu như thế cơ chứ.

Chưa gì đã ngỏm củ tỏi.

Cho dù sau này có giải thích rõ ràng rồi thì cũng vô ích, người chết đèn tắt.

Thực ra cũng do Nguyên Lương vẫn ôm tâm lý may mắn, nếu cô gái lúc mang thai trên người có mùi yêu khí nồng nặc thì chắc chắn đang mang bầu con của yêu quái.

Chỉ là cha của đứa nhỏ mãi mà không xuất hiện, người ủy thác cảm thấy chắc anh ta đã gặp chuyện hoặc hẹo rồi.

Chính là hài tử phụ thân vẫn luôn không có xuất hiện, người ủy thác cảm thấy có thể là đã xảy ra chuyện hoặc là đã chết. Lực lượng hệ hỏa từ mặt trời lao về phía thân thể của Ninh Thư.

Ninh Thư cảm thấy cơ thể không thoải mái, vô cùng không thoải mái.

Hỏa dương chi lực là hơi thở chí dương của thiên địa, xung khắc với yêu khí trong cơ thế của người ủy thác.

Cơ thể vô cùng đau đớn.

Ninh Thư giơ một đầu ngón tay lên, trước mặt xuất hiện một giọt nước, Ninh Thư uống một ngụm, cảm giác khát khô nơi yết hầu mới dễ chịu đi một chút.

Thế giới hiện đại ít linh khí, không thể hấp thu được bao nhiêu, hỏa dương chi lực lại xung khắc với yêu khí.

Vậy không thể tu luyện.

Tụ âm trận chỉ tụ được yêu khi âm tà mà thôi.

Tu luyện âm khí cái gì chứ, định thành một con quỷ quái hay gì?

Nghĩ tới nghĩ lui, tuyệt thế võ công vẫn hấp thu lực lượng sao trời sao trời.

Phun ra nuốt vào tinh hoa của sao trời thì thôi, chẳng lẽ buổi tối chạy lên sân thượng hay sao.

Những thành phố lớn như vậy, khói xe ô tô, môi trường bị ô nhiễm nghiêm trọng, ban đêm không nhìn thấy được một bóng dáng ngôi sao nào.

Yêu quái mà sống ở thành phố khổ vậy đấy.

Ninh Thư chống cằm thở dài.

Dân lực lượng sao trời như thế nào bây giờ, đấy mới là vấn đề.

Hình như mới chỉ có một thế giới dùng lực lượng sao trời. l

Ninh Thư xoa xoa bụng, hơi hơi đói bụng, Ninh Thư xuống giường, kéo giày mở cửa tủ lạnh.

Tủ lạnh không có gì để ăn, cuối cùng cô tìm thấy một túi sủi cảo ở ngăn đông.

Nấu sủi cảo ăn.

Ninh Thư chỉ ngón tay vào nồi, trong nồi xuất hiện một dòng nước tinh khiết, tiện quá đi mất.

Sau đó chuẩn bị bật bếp ga, lại bật mãi không lên lửa.

Ninh Thư lắc lắc bình ga, kết quả phát hiện bên trong trống rỗng.

Ninh Thư phát điên, chỉ hận không thể sống luôn đống sủi cảo này.

May mà lúc trước cô có đổi một ít Tích Cốc Đan, Ninh Thư ăn một viên Tích Cốc Đan, cảm giác không còn đói bụng như trước nữa.

Ninh Thư kéo rèm mở cửa sổ.

Phòng ở của Nguyên Lương cũng không lớn, là phòng cho thuê.

Ánh mặt trời chiếu vào phòng, đâm vào đôi mắt khiến Ninh Thư hơi đau đớn, mở cửa sổ ra, thoáng khí trong phòng.

Phòng thì hẹp, còn sống một mình nữa.

Sau khi cô gái kia tới, nơi này sẽ trở nên ấm áp.

Ninh Thư cầm di động, chuẩn bị xuống tầng vào cửa hàng tiện lợi để mua đồ.

Tiện thể vác một bình gas về nhà luôn.

Sẵn ăn cái gì đó luôn, thèm quá trời.

Tích Cốc Đan chỉ dùng trong điều kiện kham khổ không còn cách nào khác mà thôi.

Ninh Thư bóp đầu ngón tay tính tính, còn một khoảng thời gian nữa mới gặp được nữ chính.

Trong khoảng thời gian này, cô còn phải nghĩ cách tìm ra biện pháp thích hợp để tu luyện.

Có thể ít dùng càng ít lực lượng pháp tắc thì càng tốt, nhất là bây giờ cô vẫn chưa khống chế được lực lượng pháp tắc một cách điêu luyện.

Giỏi lắm là khi khát biến ra một ngụm nước để uống, tiện thể luyện tập lực chiến đấu của mình.

Nhưng là tuyệt thế võ công thì vẫn phải luyện nhé.

Ninh Thư một tay dẫn theo túi, một bên khiêng gas về nhà.

Sức lực của người ủy thác không yếu, dù sao cũng là một con yêu quái.

Tuy rằng gầy nhưng rắn chắc, có sức mạnh.

Tuy nhiên lại là một con chim ưng cận thị.

Vốn dĩ một đôi mắt sáng, thế mà bây giờ lại thành mắt cận.

Nhìn cái gì cũng thấy mờ ảo.

Nếu sống trong núi rừng thì làm sao mà săn bắt thú đây hả trời.

Thời đại không chỉ thay đổi con người, đến yêu quái cũng không buông tha.

Ninh Thư vác một bình gas về nhà, chuẩn bị tốt, sau đó nấu sủi cảo.

Nhu cầu năng lượng hằng ngày của yêu quái hơi lớn, để không tiêu hao hết năng lượng cho viếc hóa nguyên hình thì cũng chỉ có thể ăn nhiều hơn.

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Dembuon.vn, Wattpad.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *