Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôi – Từ chương 1691[Edit][Xuyên nhanh]

Chương 1695: Yêu quái lục (7)

Hits: 83

Chương 1697: Yêu quái lục (9)

Tác giả: Ngận Thị Tiểu Tình

Editor: AnGing

Bài hát: KAI ĐINH l ĐIỀU BUỒN NHẤT

Editor: AnGing

Ninh Thư khiêng An Ngọc Quân chạy về nhà nhanh như chớp.

Ninh Thư chạy như bay về phòng bố trí một màng nước vô hình, che lấp hương vị yêu khí trên người An Ngọc Quân.

Vốn dí Nguyên Lương dùng năng lượng của mình để che đi hương vị yêu khí mạnh mẽ trên người An Ngọc Quân.

Tất nhiên Ninh Thư sẽ không hao phí năng lượng của mình như thế, tới lúc đó khi Vua Rắn tìm tới cô sẽ không có sức đánh trả nữa.

Bố trí trực tiếp bố trí một lớp màng nước, nước có thể che dấu mùi. đạo thủy mạc, thủy có thể che lấp sở hữu hơi thở.

Ninh Thư nói với An Ngọc Quân: “Vào nhà vệ sinh tắm rửa đi.”

Mặt An Ngọc Quân mặt đen sì, nói chuyện cũng không rõ ràng, “Tôi không cư động đưuọc.”

Cơ thể cứng ngắc.

An Ngọc Quân trúng độc, tơ nhện có độc.

Người bình thường nếu dính phải tơ nhện, đã bị độc chết, bây giờ An Ngọc Quân vẫn còn sống, chắc là do đứa bé trong bụng đỡ cho.0

Ninh Thư khiêng An Ngọc Quân vào phòng tắm, đeo bao tay lên, cầm vòi hoa sen dội nước lên người An Ngọc Quân.

An Ngọc Quân cắn môi chịu lạnh.

Tơ nhện không chỉ có độc, lại vô cùng cứng, tay không còn khó xả, Ninh Thư cầm kéo cắt lung tung, cắt đứt tơ nhện.

Ninh Thư tắt vòi hoa sen đi: “Cô tựt tắm đi.”

Ninh Thư tìm một cái áo thun và một chiếc quần đùi, đưa cho An Ngọc Quân, nhàn nhạt nói: “Đây là quần áo của tôi, mặc tạm đi.”

“Cảm ơn.” An Ngọc Quân môi phát tím đón nhận quần áo.

Ninh Thư nhìn lướt qua An Ngọc Quân đang bị trúng độc, đóng cửa lại.

Ninh Thư không hề lo lắng rằng An Ngọc Quân sẽ chết, rốt cuộc trong bụng có hai cái bảo.

Khẳng định sẽ có cách, dù sao cũng là con cái của đại yêu quái.

Còn chưa sinh ra đã có yêu lực mạnh hơn yêu quái nào đó.

Thiên phú dị bẩm là không thể so sánh được.

Ninh Thư rửa thịt sạch sẽ, bỏ vào nồi áp suất hầm.

Sau đó mở máy tính bắt đầu vẽ truyện tranh.

Tiếng nước truyền từ trong phòng tắm ra, là An Ngọc Quân đang tắm rửa.

Chắc là người thối quá, An Ngọc Quân tắm gần 40 phút mới ra ngoài.

Mà thịt của Ninh Thư đã hầm xong.

An Ngọc Quân lau tóc bước ra, mặc quần áo của Ninh Thư, trông vô cùng nhỏ xinh.

Cho dù đang mang thai, An Ngọc Quân vẫn nhỏ xinh như cũ, chỉ có phần bụng hơi nhô lên.

Môi của cô không còn tím tái nữa, hiển nhiên đã đưuọc giải độc, lộ ra đôi môi phấn hồng, cái mũi nhỏ xinh.

Nói tiếp An Ngọc Quân cũng xem như là một tiểu mỹ nữ, hơn nữa là cái loại phụ nữ khiến cho người khác vừa thấy đã muốn che chở bảo vệ.

An Ngọc Quân thấy một người đàn ông xa lạ đang nhìn chằm chằm mình, vô thức cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn anh đã cứu tôi.”

Ninh Thư ừ một tiếng, nhìn lướt qua bụng của An Ngọc Quân, “Mang thai hai con yêu quái, cô đã giao hợp với yêu quái à?”

Ninh Thư nói có hơi khó nghe, khiến cho sắc mặt của An Ngọc Quân vừa đỏ vừa tím, cũng không biết phải giải thích như thế nào.

Cô là người theo chủ nghĩa duy vật, căn bản không tin trên thế giới này có quỷ hay yêu quái, nhưng trải qua những chuyện gần đây, tam quan của cô bị đánh sâu.

Tự nhiên mộng xuân rồi mang thai.

“Tôi cũng là yêu quái, đứa con trong bụng cô vô cùng hấp dẫn tôi, ăn chúng nó sẽ có được yêu lực cường đại.” Ninh Thư vừa nói vừa múc ra hai chén thịt từ trong nồi áp suất.  t

An Ngọc Quân ôm bụng lui ra phía sau hai bước, cười gượng nhìn Ninh Thư: “Tôi cảm thấy anh sẽ không làm hại tôi.”

“Ủa, vì sao, cảm thấy tôi thích cô nên sẽ không nỡ làm hại cô à?” Ninh Thư nói một cách tùy ý, khói trắng bốc lên từ chiếc bát con, khiến mắt kính cô mờ đi, Ninh Thư chỉ nhìn thấy một mảnh trắng xóa.

Ừ, Ninh Thư không nhìn thấy.

Cận thị khổ quá.

An Ngọc Quân nhìn Ninh Thư cầm giấy lau mắt nói, “Trực giác của tôi nói rằng anh sẽ không làm hại tôi.”

Ninh Thư:…

Cho nên, con người đôi khi có thể cảm giác được đối phương thích mình.

Chỉ là có một vài người giả bộ không biết để hưởng thụ cảm giác được đối xử tối.

Thoải mái hào phóng nói ra có gì không tốt.

“Tôi sẽ làm hại cô.” Ngón tay Ninh Thư biến thành móng ưng sắc bén, đi tới trước mặt An Ngọc Quân trước mặt.

Móng vuốt bén nhọn nhẹ lướt trên bụng của An Ngọc Quân, An Ngọc Quân vội vàng rụt bụng lại.

“Tiểu yêu quái, không cho phép ngươi làm mẹ ta bị thương, anh trai ta rất lợi hại.” Một giọng nói mềm mại của trẻ con vang lên.

Ninh Thư hơi kinh ngạc nói: “Hóa ra là long phượng thai, một nam một nữ, một thai là đủ nhi đủ nữ.”

Nếu không sao lại gọi là nữ chính cơ chứ.

An Ngọc Quân cười ngượng, “Cho dù thế nào thì cũng cảm ơn anh đã cứu tôi.”

Ưng trảo của Ninh Thư hóa thành tay, ngồi trên bàn cơm, nhàn nhạt nói: “Ăn cơm đi.”

An Ngọc Quân đã sớm đói bụng, nhìn thấy thịt trong chén, tức khắc ngồi xuống, bắt đầu ăn.

“Cô không cần cảm ơn tôi, tôi không muốn cứu cô.” Đôi mắt Ninh Thư lại trắng xóa.

Cận thị mệt mỏi quá.

Mà là do Nguyên Lương muốn cứu người, cho dù thế nào, An Ngọc Quân đều là người mà Nguyên Lương thích.

“Thế nhưng anh vẫn cứu tôi, anh là một con yêu quái tốt.” An Ngọc Quân nói, “Không giống mấy con yêu quái đã đuổi giết tôi.”

Ninh Thư chỉ là à một tiếng, bảo cô ăn thai nhi, lại còn là hai con rắn, cô nuốt không nổi.

Ninh Thư hỏi: “Con yêu quái lăn giường với cô đâu rồi?”

An Ngọc Quân lắc đầu, đỏ mặt nói: “Tôi cũng không biết.”

Bây giờ ngẫm lại, buổi tối hôm đó quả thực quá mê hoặc, cô bị người khác đùa bỡn trong tay triệt để, chỉ có thể sa vào đó.

Người anh ấy có một mùi xạ hương nhàn nhạt, khiến cho người ngửi say mê, còn có đầu lưỡi du đãng trên người cô nữa.

Bây giờ ngẫm lại, thân thể của An Ngọc Quân không tự chủ đưuọc nóng lên, vô cùng quẫn bách.

Ninh Thư nhàn nhạt nói: “Xà tính bổn dâm, nói không chừng cô đã bị một con hái hoa xà làm bẩn rồi.”

“Nói bậy, cha ta không phải con xà dâm tặc, nhất định cha ta thích mẹ ta, con ưng mù này, cấm châm ngòi quan hệ của cha mẹ ta.” Đứa bé trong bụng An Ngọc Quân tức khắc kêu la.

“Thực xin lỗi, con nít không biết gì, anh đừng trách.” An Ngọc Quân miễn cưỡng nói với Ninh Thư, trong lòng ám ảnh.

Người đêm đó thoạt nhìn vô cùng am hiểu chuyện tình ái, động tác rất quen thuộc, trong lòng An Ngọc Quân co rút đau đớn.

Có lẽ là vì đứa con nên cô mới đau lòng vì một người đàn ông không biết tên sao?

“Người xấu, ngươi là người xấu.” Tiểu loli kêu la, “Anh trai, anh nhất định phải đánh chết con ưng mù này, hắn quá xấu quá xấu rồi.”

Ninh Thư đột nhiên cảm thấy có cảm giác quen thuộc, cảm giác được kịch bản quen thuộc.

Một đêm sinh tình, sau đó mang thai, chẳng qua mang thai là hai con rắn.

Hai đứa nhỏ là thần trợ công.

Mệt tâm quá.

Tới nha, tình yêu à, dù sao cũng rảnh mà.

Chẳng qua tuổi thọ của yêu quái dài, còn nhân loại thì ngắn, định dài quyết chuyện này thế nào đây?

Truyện được đăng tại Mái ấm của Nadia, Wattpad và Dembuon.vn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *