Kỳ nguyện nhân sinh công lược – Thu Phong Uyển Hề [Edit]

Chương 6: Bạch Tường Vi

Hits: 21

Kỳ nguyện nhân sinh công lược – Thu Phong Uyển Hề –

Chương 6: Bạch Tường Vi

Tác giả: Thu Phong Uyển Hề

Editor: Nadia

Bài hát: Olivia Rodrigo – deja vu

Máu tươi chảy xuôi dọc theo đùi ngọc, vô cùng chói mắt.

Tiếng thắng xe cũng vô cùng chói tai, nhưng rất nhanh tiếng nói tràn ngập sự chán ghét và mất kiên nhẫn của nam chú bá đạo, lạnh lùng vang lên.

“Bị sao đấy?”

Hiên Viên Dã và Bạch Tường Vi cũng đều mặc đồng phục, do hôm nay là ngày khai giảng, trường học yêu cầu tát cả các học sinh phải mặc đồng phục, cho nên ngày khai giảng đầu tiên sẽ rất khó để đoán thân phận của học viên thông qua trang phục. Nhưng nhìn thấy hai chiếc xe đạp, Hiên Viên Hành Dã nhíu mi theo bản năng.

“Xin lỗi, xin lỗi!” Bạch Tường Vi bò lên, nhìn cái chân bị thương của Kỷ Dung Vũ, đầu tiên cô nhìn về chiếc xe đạp đã xong đời, đánh giá thầm, có vẻ tình huống này tồi tệ rồi đây, rốt cuộc cũng đều là đạp xe tới trường.  Lại quay sang nhìn Hiên Viên Hành Dã đẹp trai ngời ngời đứng cạnh siêu xe đang vô cùng mất kiên nhẫn, nói lời xin lỗi: “Ngại quá, mình không cố ý.” Rồi lại quay sang nói với Kỷ Dung Vũ, “Mình là Bạch Tường Vi năm nhất khoa văn học, mình vô ý tông trúng làm cậu bị thương. Hình như xe đạp của cậu bị hỏng rồi, mình, mình sẽ đền bù cho cậu. Còn cả tiền thuốc men nữa…”

Kỹ Dung Vũ cười lạnh một tiếng trong lòng, quả nhiên là một người thông minh. Chưa gì đã nói tên của mình ra rồi, cố tình khiến cho ai đó chú ý.

 Dựa theo tính cách của nguyên chủ, cô nhảy dựng lên, kiêu ngạo ngẩng đầu, lộ ra gương mặt mỹ lệ, chỉ vào Bạch Tường Vi nói, “Bạch Tường Vi? Xin lỗi là xong sao?! Bổn tiểu thư bị thương như thế này! Lỡ để lại sẹo thì làm sao bây giờ?! Còn phải đi phẫu thuật nữa!”

Bạch Tường Vi nhìn cái đầu gối thảm thương không nỡ nhìn kia, cắn môi: “Mình, mình…”

Kỷ Dung Vũ không cho cô ta cơ hội thể hiện chính mình, vô tình ngắt lời: “Hừ! Thôi, ngày đầu tiên khai giảng, bổn tiểu nhân không thèm chấp!” Rồi lại khập khiễng xoay người đi, kiêu ngạo liếc Hiên Viên Hành Dã một cái: “Bạn kia, bạn học này. À, ừ, cái bạn…” Nghẹn một lúc vẫn chưa nói ra đưuọc chữ nào, cô trực tiếp xoay đầu, lộ ra lỗ tai đỏ như ngọc, nói một cách cứng nhắc: “Hừ! Cô cơ hôi tôi sẽ trả lại cậu ơn ngày hôm nay!” Nói xong run rẩy đứng lên, nhìn bốn phía xung quanh, lại hung tợn lườm Bạch Tường Vi một cái, cắn răng, giả bộ bước đi đoan trang như bình thường, đi vào cổng trường, trực tiếp ném cái xe đẹp bị hỏng kia ở cửa, giao cho nhân viên bảo vệ ở trường.

Hiên Viên Hành Dã nhìn cô vội vàng rời đi còn gắng gượng giả vờ đi một cách bình thường, trong lòng cũng biết cô gái này đang bị thương, đến phòng y tế để bôi thuốc, chạy nhanh như vậy là vì sĩ diện, sợ bị mất mặt trước mặt nhiều người trước cổng trường mà thôi.

“Mình thật sự không cố ý…” Bạch Tường Vi hơi tủi thân, theo bản năng nhìn thoáng qua chàng tri tuấn mỹ đang đút tay vào túi quần, lại phát hiện ra cậu vốn chẳng thèm nhìn ai, chỉ nhìn hai cái xe đạp nữ trên mặt đất, cười trào phúng.

Lên xe, đóng cửa, liền mạch lưu loát.

Ô tô lại khởi động, lần này nó đi vòng hẳn qua Bạch Tường Vi, Bạch Tường Vi đứng ở tại chỗ, bị không ít người vây xem, sắp trở thành đề tài cho ngày thứ hai.

“Bạch Tường Vi sao?”

Hiên Viên Hành Dã trào phúng nhìn thiếu nữ ngơ ngẩn đứng tại chỗ nhìn theo bóng xe mình rời đi qua gương chiếu hậu, đôi mắt tràn đầy sự khinh thường.

Hai chiếc xe đạp va vào nhau thật sự chỉ là trùng hợp?

Cậu ta vô cùng rõ ràng, Bạch Tường Vi đi cùng hướng với cậu, thế mà lại trùng hợp té ngã trước mặt mình như thế? Ai mà tin?

Cậu ta đoán không sai, đây đích xác không phải trùng hợp. Trong nguyên tác, không có cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Bạch Tường Vi và Hiên Viên Hành Dã như lần này, chỉ có một lần lướt qua mà thôi.

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Wattpad, Dembuon.vn

Nadia

"What I edited reflect part of myself."

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *