Cứu vớt vật hy sinh boss [Edit][Xuyên nhanh]

Chương 70: Thế giới ABO ( 1 )

Hits: 47

Cứu vớt vật hy sinh BOSS – Chương 70: Thế giới ABO ( 1 )

Tác giả: Cố Tô An Tạ Tịch

Editor: AnGing

Bài hát: How does a moment last forever?

Editor: AnGing

Trong dải ngân hà, thời kỳ đế quốc Carter, Đế đô phồn hoa cao quy là trung tâm tinh tế, là nơi chỉ thuộc về những kẻ quý tộc đứng ở đỉnh kim tự tháp nhìn xuống, nhưng sau cơn rung chuyển mới nhất vào mười năm trước, giai cấp công nhân leo lên, trở thành tiêu chuẩn mới nhất và cao quý nhất.

Các quân sĩ có tinh thần lực mạnh mẽ trong các cuộc chinh chiến nhanh chống quật khởi, trở thành lực lượng trung tâm ở đế quốc Carter, một vị tướng lãnh Alpha tinh thần lực cấp 3S, cũng đủ khiến cho đám người quý tộc ngạo mạn phải cúi đầu hành lễ.

Gia tộc họ Phượng vốn là gia tộc đứng đầu ba đại quý tộc, những năm gần đây địa vị trong đế quốc đã tụt dốc không phanh, nếu không nhờ có người con trưởng có quân hàm nhất định trong quân ngũ thì đã sớm ngã từ trên đỉnh xuống, giống như hai gia tộc trước, không thể tồn tại trong dòng chảy lịch sử cổ xưa của đế đô, bị đuổi ra khỏi trung tâm.

GIờ đây, trong kiến trúc to lớn hoa lệ của nhà họ Phượng, một đám nô bộc đang đi đi lại lại, bưng các kiểu loại ly trong tay đi về phía nhà ăn, nét mặt cẩn trọng khẩn trương, không giấu nổi vẻ mặt vui sướng xen lẫn tự hào.

Nữ quản gia đứng giám sát ở một bên quát lớn nữ hầu tay chân vung về, giọng nói chanh chua đắc ý, “Nhanh cái tay cái chân lên, mấy người đang chuẩn bị cho lễ đón tiếp vị Cố nguyên soái danh tiếng lẫy lưng của Đế quốc, nếu không phải mấy người là nô bộc ở Phượng gia, nếu không có công lao của đại thiếu gia của Phượng gia, lấy thận phận của mấy người, nằm mơ mới được thấy người tôn quý như thế!”

Bà ta khoa tay múa chân một phen, lúc quay đầu đúng lúc nhìn thấy một người ré ngoặt vào hành lang, ánh mặt trời ngoài cửa sổ hôn nhẹ lên gương mặt tuấn tú của cậu, giống như vẻ đẹp được thiên thần tinh tế phác họa lại đan xen vẻ đẹp của người trần, đẹp tới mức khiến người khác nao lòng.

Nữ quản gia Vima lập tức tiến lên tiếp đón, trên mặt nở một nụ cười nịnh nọt, “Tam thiếu gia, sao ngại lại tới nhà ăn? Chỗ này đang rất loạn, nếu ngài muốn thứ gì, tôi sẽ tự tay mang qua cho ngài?”

Bà ta vừa dứt lời, thiếu niên đứng ở chỗ bóng râm khi hành lang liền ngẩng đầu lên, đôi mắt vàng óng ở chỗ tối tăm càng trở nên nổi bật, cũng càng khiến cho cậu thêm mấy phần yêu dị.

Phượng Dập ngẩng đầu nhìn nữ quản gia đang ngơ ngẩn, giọng nói khàn như tiếng người cầm sợi dây thép cào qua mặt lưới sắt rách, lạnh lẽo như tiếng máy móc, đơn điệu mà chói tai, “Tam thiếu gia ta muốn ăn cái gì ta cũng không biết, bà thu lại nụ cười kinh tởm đó lại đi.”

Cậu nói xong liền đi vòng qua nữ quản gia, rõ ràng là hành lang rộng lớn, khoảng cách giữa hai người còn có thể chứa nổi hai chiếc xe phi hành, thế nhưng sự khinh thường và chán ghét vẫn có thể thấy được rõ.

Gương mặt nữ quản gia bị bỏ lại tại chỗ từ trắng đổi thành hồng, cuối cùng biến thành đen kịt.

Chẳng qua là một thằng nhóc bị gia chủ bỏ mặc, thế mà cũng dám lên mặt lôi cái danh xưng thiếu gia ra dùng, uổng có khuôn mặt như tam thiếu gia, vậy mà lại là một tên Beta vô dụng nhất.

Công dân của đế quốc Carter đều được phân loại ra ba cấp bậc dựa theo thuộc tính ABO, Alpha có giá trị chiến đấu tối cao hoàn toàn xứng đáng trở thành lãnh tụ, đó là quý tộc trong quý tộc, muốn trở thành gia chủ cũng phải là Alpha, mà trong cuộc rung chấn mười năm trước, cũng do một bộ phận Alpha thức tỉnh năng lực đặc biệt tinh thần lực mới cứu được đế quốc Carter thoát khỏi nguy cơ diệt vong.

Trong ba loại Omega là loại có năng lực sinh sản mạnh nhất, đáng tiếc rằng bọn họ bất kể là nam hay nữ đều yếu đuối và xinh đẹp, cũng là loại có số lượng ít nhất, đây cũng là đối tượng chủ yếu được đế quốc bảo vệ, vào đời đại quý tộc chế tài, Alpha không phải quý tộc cũng phải chờ tới sau khi quý tộc chọn xong mới được tới trung tâm đế quốc đăng ký xin ghép đôi với Omega.

Beta là loại bình thường nhất trong ba loại và số lượng cũng khổng lồ nhất, bọn họ không những không có sức chiến đấu mạnh mẽ như Alpha và năng lực sinh sản của Omega, thậm chí khi kết hợp với nhau cũng sẽ chỉ sinh ra Beta, đối với đế quốc Carter chỉ có ít tài nguyên Omega và Alpha mà nói, quả thực chính là lãng phí gien.

Bởi vì không chỉ lãng phí, còn là sự sự sỉ nhục với bản thân.

Phượng Dập nhảy xuống từ xe phi hành, đi dọc theo con đường tới phòng học mô phỏng cơ giáp, vừa đi vừa nhớ lại bài giảng của thầy giáo Cameron, đang nhắm mắt nhớ lại đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện ồn ào bên cạnh.

“Nhìn kìa, nó là Phượng Dập, là tên quái thai do Alpha và Omega sinh ra…”

“Là quái thai thôi còn đỡ, tao nghe đồn lúc nó được sinh ra còn mang theo một cặp mắt vàng mà trước giờ Phượng gia chưa bao giờ có, khiến gia chủ Phượng gia sợ tới mức tưởng mình bị cắm sừng, rút gien Liên S của nó rút ra xét nghiệm thử.”

“Gien Liên S mà bị rút ra? Vậy thằng nhóc này đúng là lớn mạng.”

“Mạng lớn thì được tích sự gì, mặt mũi bị nó làm cho mất hết, một kẻ làm lãng phí gien Alpha và Omega, đổi lại là tao thì đã bóp chết nó từ lúc nó mới ra đời rồi…”

“Muốn bóp chết tao mày cũng phải sinh sớm hai năm mới được,” Phượng Dập xoay lại nhìn hắn, đôi mắt màu vàng kim phản chiếu ánh mặt trời sáng lạn, sáng long lánh lóa mắt, “Đương nhiên, lấy xuất thân của mày, cho dù có sinh sớm hai năm, cũng không với nổi tới cạnh của của Phượng gia.”

Lúc bọn họ được sinh ra, quý tộc vẫn còn chút huy hoàng cuối cùng. Đám học sinh đang học ở ngôi trường này đích thật không sờ nổi cạnh cửa của Phượng gia.

Phượng Dập lại nhìn đám người tức tới đỏ mặt đứng bên kia, gương mặt tuân tú lạnh lẽo, “Nếu chúng mày tò mò cảm giác bị giút gien Liên S là như thế nào, tao không ngại rút hộ chúng mày đâu.”

Đám người bị cậu nhìn chằm chằm đều run cầm cập, vô thức lùi về sau một bước, trơ mắt nhìn Phượng Dập bỏ lại một nụ cười lạnh rồi bỏ đi.

Phượng Dập bước vào phòng mô phỏng cơ giáp, nhưng không biết có phải do tâm trạng bị ảnh hưởng hay không, tiến trình huấn luyện của cậu kém hơn trước, chỉ mới điều khiển cơ giáp cấp I đã mệt thở không ra hơi, trước mắt chỉ nhìn thấy màu đen, thầy Cameron đứng bên cạnh vội vàng cản cậu tiếp tục tập luyện tiếp.

Cậu bước vào phòng tắm hoa sen, vòi sen cảm ứng tự đựng phun nước, dội ướt cậu kể cả trang phục huấn luyện từ đầu tới chân.

Phượng Dập vẫn đúng không nhúc nhích, mở lòng bàn tay ra rồi lại siết chặt, nhận ra việc nắm tay đơn giản tới vậy còn phải cố sức mới làm được, ngón tay khi nãy chịu cường độ huấn luyện quá cao giờ đây còn bủn rủn vô lực, bên trên còn đan chéo rất nhiều vết thương.

Mình không thể trở thành một Alpha cường tráng như đại ca, thậm chí còn không có ích bằng một Omega mềm yếu như Phượng Hân.

Mình chính là đồ vô dụng, cho dù có cố gắng như thế nào, cũng chỉ có thể trở thành một kẻ vô dụng.

Sao trước kia còn sống sót làm gì, không bằng bị thiêu chết cho rồi.

Giải thoát cho những người chán ghét mình, cũng giải thoát cho chính mình.

Phượng Dập đứng ngơ ngác một chỗ, bọt nước chảy xuống từ lông mi của cậu, chảy xuống gò má, rơi xuống nền nhà, tan biến vào hư vô.

“Ông nghe tin gì chưa? Cố nguyên soái sắp trở về từ chiến trường rồi Đế đô rồi đó.”

“Cố nguyên soái? Chính là Cố Tĩnh người có tinh thần lực cấp 4S đó ư? Cô ấy sắp trở lại Đế đô rồi ư?!” Giọng nói càng trở nên kích động, “Cố nguyên soái chính là thần tượng của tôi đó, nếu tôi có thể nhìn thấy cô ấy một lần, cho dù bây giờ có bị sung quân tới Sailodis chiến đấu với Trùng tộc tôi cũng chịu!”

“Tới Sailodis dây dưa với Trùng tộc thì có ích lợi gì, Cố nguyên soái chính là chính là idol của tất cả Alpha, nghe nói bất kể là Omega nam hay nữ đều muốn nhìn thấy Cố nguyên soái một lầ… Tuy nhiên nghe bảo Cố nguyên soái là một người rất phong lưu, cô ấy đã từng nắm tay rất nhiều Omega rồi, không tới một trăm cũng phải năm mươi người.”

“Phong lưu lãng mạng thì có là gì? Cố nguyên soái của chúng ta bò từ tầng dưới chót lên, tiêu phí mất bao nhiêu năm mới trở thành đại nguyên soái của đế quốc, cô ấy phải được hưởng phúc chứ?”

“Tất nhiên là có thể, nếu cô ấy không phong lưu thì chúng ta ngay cả cơ hội gặp mặt cũng không có…”

Giọng nói nhẹ dần theo tiếng bước chân đi xa, Phượng Dập đứng im lặng hồi lâu dưới vòi hoa sen, đôi mắt vàng kim trầm mặc ảm đạm tới mức không nhìn thấy được một tia sáng nào, mãi cho tới khi đôi chân tê rần, cậu mới duỗi tay cởi bộ quần áo huấn luyện ra, thay một bộ mới.

Thời gian vẫn còn quá sớm, cậu không muốn quay trở về học, cũng không muốn trở về cái nhà kia, chuyển bước đi tới một góc thang.

Gió thổi nhẹ trên nóc nhà sân thượng, cậu đi tới gần lan can, đứng quan sát đám người phía dưới và phong cảnh, đang muốn trèo ra khỏi lan can, mới duỗi tay đã nghe thấy một tiếng kêu thanh thúy, lười biếng tới mức chỉ nói có một chữ.

“Ê.”

Phượng Dập quay đầu lại, liếc mắt một cái thì thấy một người ngồi ngồi ở một bên đài phản quang, bộ quân phục màu bạc ôm lấy đường cong quyến rũ của cô, mái tóc đen tuyền tung bay trong gió, đôi mắt sáng ngời như bầu trời đêm, môi đỏ xinh đẹp gợi lên một cách tự nhiên, phác họa ra một độ cung tinh xảo, gương mặt tỏa ra sự mỹ lệ và anh khí bức người.

Trong lúc nhất thời, cậu ngơ ngẩn nhìn cô.

“Ê, vừa rồi cậu định nhảy xuống à?”

Tĩnh Hảo đứng lên đi tới chỗ cậu thiếu niên đang ngơ ngác, vươn ngón tay ra nhấc cằm cậu lên, ánh mắt lướt qua gương mặt cậu, “Chậc, nhảy xuống mặt chạm đất, thì đúng là đáng tiếc cho gương mặt nhỏ xinh đẹp này.”

【 đinh, nhân vật mục tiêu đã xác nhật, xin mời xác nhận lại tin tức một lần nữa 】

【 Phượng Dập, con trai thứ của gia chủ Phượng gia, thức tỉnh tinh thần lực cấp 5S ở độ tuổi 24, trực tiếp điều khiển cơ giáp một mình chống lại quân xâm lấn, là người chỉ huy kế nhiệm của đế quốc Carter, điều hòa mẫu thuẫn giữa ABO, khiến cho đế quốc Carter nhảy bước phát triển; trước vì là Beta do Alpha và Omega sinh ra, chịu đựng sự khinh thường và châm chọc của người xung quanh, cùng anh em song sinh Omega tự sát ở buổi tiệc thành niên, chưa thức tỉnh tinh thần lực 】

【 Nội dung nhiệm vụ: Trợ giúp anh thức tỉnh tinh thần lực một cách hợp lý 】

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Wattpad, Dembuon.vn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *