Kỳ nguyện nhân sinh công lược – Thu Phong Uyển Hề [Edit]

Chương 8: Vũ hội khai giảng

Hits: 28

Chương 8: Vũ hội khai giảng

Tác giả: Thu Phong Uyển Hề

Editor: Nadia

Bài hát: ĐI ĐỂ TRỞ VỀ 2 OFFICIAL | CHUYẾN ĐI CỦA NĂM | SOOBIN HOÀNG SƠN x BITI’S HUNTER

So sáng với phần lớn học sinh đang kích động mà nói, tâm tình của Bạch Tường Vi khá ác liệt.

Cô ta không có lễ phục đẹp đẽ, mỹ lệ và quý giá, cũng không có trang sức, châu báu tinh xảo mỹ lệ. Trong nguyen tác, cô ta cắn răng vay tiền mua một bộ lễ phục mấy ngàn nguyên liền, bởi vậy học kỳ I cô ta đã phải gian nan làm thêm bốn đến năm tháng mới bù lại được. Mà cô ta nỗ lực, liều mạng đi làm thêm, lại trời xui đất khiến trở thành biểu hiện cho sự nỗ lực, phấn đấu tiến tời trong mắt nam chính, thành phẩm chất ưu tú so với các quý nữ quý tộc. Đồng thới, buổi vũ hội khai giảng này cũng là bắt đầu cho việc cô bé lọ lem bị giới quý tộc xa lánh.

Kỷ Dung Vũ mặc một bộ lễ phục ngang ngực màu hồng phấn, đeo một chuỗi vòng cổ bảo thạch mang hơi thở thanh xuân, mái tóc dài đã qua tay của các nhà tạp mẫu được gắn lên một chiếc kẹp tóc tường vi bằng đá hồng bảo tinh xảo. Đôi đeo một đôi giày da tinh xảo, làn váy đúng lúc rủ xuống trước đầu gối che đi vét thương của cô, thiết kế ngắn gọn khiến cho mọi người cảm thấy cô hào phóng và khéo léo, mà màu sắc của chiếc váy càng khiến cho làn da cô nổi bật trắng, tinh như sứ.

Kỷ Dung Vũ không phải người lóa mắt nhất, mà cô cũng không định trở thành người lóa mắt nhất làm gì cả.

Cô yên lặng cầm một chiếc cốc có chân sứ dài, tay nhẹ nhàng chuyển động, rượu vang đỏ dần dần tạo thành một lốc xoáy nhỏ, chiết xạ dưới ánh sáng trở nên vô cùng mỹ lệ.

Kỷ Dung Vũ ngồi trên ghế sô pha, nhẹ nhàng dùng mu bàn tay đỡ lấy sườn mặt, hơi nâng cằm lên, thoạt nhìn có hơi kiêu ngạo. Đôi mắt cô long lanh nhìn về phía cửa lễ đường, khi nhìn thấy Bạch Tường Vi ăn mặc như tiên nữ hoa sen tiến vào thì mắt cô càng cong lên.

Bộ lễ phục của Bạch Tường Vi không tính là xa hoa, cũng chỉ đep một chuỗi hạt thủy tinh. Cô ta trang điểm nhẹ, trông vô cùng sạch sẽ, hơn nữa cách ăn mặc hôm nay cũng khiến cô ta trông có thêm một ít khí chất mờ ảo. Không phải là người xinh đẹp nhất trong lễ đường này nhưng lại có khí chất đặc biệt nhất, bởi nó không giống với khí chất của những người trong lễ đường ngày hôm nay.

Nhưng chỉ cần là dính liền với chữ “nhất”, dưới bối cảnh không có bối cảnh, hậu trường thì hẳn phải làm tốt chuẩn bị chịu đựng sự xa lánh của mọi người.

Bạch Tường Vi không phải kẻ ngu, nhưng cô ta vẫn chọng con đường này, điều này khiến cho Kỷ Dung Vũ cũng cảm thấy hơi bội phục với quyết tâm của cô ta. Đương nhiên, loại quyết tâm này, nhiều cánh đàn ông sẽ không hiểu được, đây là suy nghĩ kín đáo của chị em chúng mình mà thôi.

Quả nhiên, Bạch Tường Vi thành công khiến cho không ít nam sinh ưu tú thấy được gương mặt mờ ảo như tiên của cô, đây là ấn tượng tốt đẹp đầu tiên. Chẳng qua, cũng thành công bị ghen ghét và xa lánh.

Một điểm sáng màu hống phấn trên bản đồ vừa di chuyển, đến gần dấu chấm màu đỏ là Bạch Tường Vi.

Joanna khoanh tay, ưu nhã đi tới trước mặt Bạch Tường Vi, chiếc cổ thon dài khiến cho người ta nghĩ tới con thiên nga trắng mỹ lệ, nhưng lời nói của cô lại không hề khách khí một chút nào: “Bạch Tường Vi, sao lại là cô nữa rồi? Nhớ rằng vũ hội của trường không phải loại người như cô có thể tới được.” Cô đảo một vòng quanh người Bạch Tường Vi, bắt bẻ nhìn bộ lễ phụ màu trắng này, cười nhạo: “Bộ lễ phục tồi tàn này đi mượn ở đâu vậy?”

Gương mặt Bạch Tường Vi hơi nan kham, nhưng trong đôi mắt sáng ngời chứa đựng sự mạnh mẽ tới tận cùng: “Joanna, chúng ta là bạn cùng lớp. Vũ hội của trường, sao mình lại không thể tham gia được? Hơn nữa, đây là lễ phục của mình, không phải đồ đi mượn!”

Joanna vẫn định nói thêm gì đó, khóe mắt lại vô tình liếc thấy người con trai mình thầm mến Mộ Dung Lam đang vô cùng hứng thú đánh giá Bạch Tường Vi, chỉ cảm thấy trong lòng bùng lên một ngọn lửa, nụ cười trên mặt: “Lễ phục của cô?” Cô cười lạnh một tiếng: “Sáng này bạn học Bạch vừa mới giới thiệu mình là học sinh “bình thường” mà? Nếu là học sinh bình thường, loại trang phục này sao mà tùy tiện mặc lên được? Hay là định câu một còn rùa vàng từ lần vũ hội này?”

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Wattpad, Dembuon.vn

Nadia

"What I edited reflect part of myself."

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *