SỔ TAY TẨY TRẮNG TRA NAM [EDIT] [XUYÊN NHANH]

Ngoại truyện: Người cha vô trách nhiệm

Hits: 83

Sổ tay tẩy trắng tra nam – Ngoại truyện: Người cha vô trách nhiệm 

Tác giả: Đường Trung Miêu

Editor: AnGing

Kể từ giờ mình sẽ khóa các truyện kể từ chương 20 (trừ những truyện edit trước đó) và các bạn phải đăng nhập và thanks bài viết thì mới xem được. (Cho tui có động lực để làm tiếp đó)

Sau đó, cứ mỗi 5 chương miễn phí mình sẽ để 1 chương trả phí . Ngoại truyện mình cũng sẽ để trả phí nhé. (Yên tâm phí rẻ thui)

Ngoại truyện này free nhé. (Đọc thêm trong bài “Mái Ấm Của Nadia có gì nhỉ?”)

Bài hát: Jax – Like My Father

“Kiều Phán Phán là đứa trẻ không cha, chúng ta không được chơi với nó.”

“Mẹ mình nói vì cậu là con gái nên cha cậu mới không cần cậu nữa, nếu cậu cũng là con trai như mình, ông ấy nhất định sẽ không đi.”

“Nói bậy! Các cậu nói bậy!”

Cô bé con buộc tóc hai bên, lau nước mắt nức nở cãi lại, “Mẹ mình nói cha sẽ trở về, ông ấy sẽ trở về đón mình!”

“Mẹ cậu lừa cậu rồi, cha cậu chắc chắn sẽ không trở về nữa.”

“Đúng vậy, ông ấy không cần cậu đâu!”

“Nói dối, đồ nói dối..”

Mấy đứa nhóc thay phiên nhau nói chuyện khiến cho cô bé không cãi nổi, tới cuối cùng chỉ có thể đỏ mắt đứng tại chỗ khóc òa lên, miệng lặp đi lặp lại, “Cha mình sẽ trở về, ông ấy sẽ trở về đón mình.”

“Phán Phán!” Tề Nhã nghe thấy tiếng khóc của con gái, vội vàng chạy tới, đám trẻ con thấy cô đến thì vội vàng chạy mất.

Tại chỗ chỉ còn lại Kiều Phán Phán khóc to.

Một đôi tay dịu dàng nhẹ nhàng ôm lấy cô bé, bên tai là giọng nói của mẹ, “Sao Phán Phán lại khóc?”

“Mẹ.” Cô bé ôm lấy cổ cô, nghẹn ngào hỏi, “Sao cha không trở về, bọn nó đều cười con không có cha.”

Ánh mắt Tề Nhã ảm đạm, cô vẫn dịu dàng dỗ con gái, “Không có, cha sẽ trở về, cha con chỉ đi ra ngoài lâu một chút, cha về sẽ mua đồ chơi cho Phán Phán, mua quần áo..”

“Nói dối!”

Cô bé vùng khỏi vòng ôm của mẹ, khóc lóc gào lên, “Ông ấy không cần con, mọi người đều nói ông ấy không cần con, con ghét cha, con hận ông ta.”

“Phán Phán.. Phán Phán..”

Giọng nói nôn nóng của mẹ cô bé xa dần, thay vào đó là giọng nói lo lắng của đàn ông, “Phán Phán.. Phán Phán?”

Kiều Phán Phán mở mắt ra, đôi mắt tràn ngập nỗi buồn, còn rơm rớm nước mắt, mơ hồ một lúc, cô đối diện với ánh mắt lo lắng của người đàn ông anh tuấn.

“Sao vậy con? Gặp ác mộng hả?”

“Cha.”

Cô gái nghẹn ngào gọi một tiếng, cố gắng ngồi dậy, Vệ Minh Ngôn vội vàng nâng cô dậy, một tay sờ trán cô, một tay sờ trán mình, “Không sốt, con bé này, trời lạnh như thế còn đi bơi.”

“May mà cha với mẹ đúng lúc đến đưa cá cho con, con sốt tới 49 độ cũng nên.”

Nghe tiếng cha mình lải nhải, Kiều Phán Phán dở khóc dở cười, nào có chuyện sốt tới 49 độ, ngày nào dì giúp việc cũng tới lúc 9 giờ, kiểu gì cô cũng bị phát hiện.

Nhưng cô cũng biết cha lo lắng cho mình, vì thế mỉm cười ngoan ngoãn, “Con biết lỗi rồi, sau này không đi bơi nữa.”

Thật ra năm nào cô cũng đi tập luyện, làm gì đến nỗi nhiễm lạnh một lần thì ốm luôn, chẳng qua hôm qua trên đường về cô gặp một người đàn ông đang bị người ta bắt nạt, nhận ra gương mặt của hắn ta, buổi tối mới bắt đầu choáng váng khó chịu.

Gương mặt đó đúng là gương mặt của kẻ đã suýt làm nhục cô trong WC trước khi cô và cha nhận nhau.

Lúc đó có quá nhiều chuyện xảy ra, cô không chú ý tới hắn cho lắm, hôm qua gặp mới biết được công ty của gia đình hắn đóng cửa, mà trước kia hắn chỉ biết ăn nhậu chơi bời, không thể làm trụ cột gia đình, ngày xưa chỉ biết chơi đùa với đám bạn vớ vẩn.

Mấy tên bạn của hắn biết cô, thấy cô đi qua còn cợt nhả nịnh nọt mấy câu, Kiều Phán Phán cứ cảm thấy người đàn ông đang bị chế nhạo kia cứ nhìn chằm chằm cô, trong lòng cảm thấy ghê tởm, thuận miệng trả lời vài câu rồi rời đi.

Kiều Phán Phán không hiểu lắm, sau khi cha con cô nhận nhau, cô không còn mơ thấy cơn ác mộng đó nữa, nhưng đang tự nhủ thì Tề Nhã đã mang theo cặp lồng đi đến.

Tuy rằng bà đã có tuổi, gương mặt vẫn ưu nhã như xưa, tức giận nhìn thoáng qua con gái, vừa mở nắp cặp lồng vừa dong dài giống như Vệ Minh Ngôn lúc nãy, “Đã lớn như này rồi, còn không biết chăm sóc tốt cho bản thân, trời lạnh như thế là ngày để con đi bơi à?”

Kiều Phán Phán nhìn mẹ mình mỉm cười lấy lòng, “Con biết lỗi rồi, mẹ nói y hệt cha ấy.”

Vệ Minh Ngôn nói xen vào một câu, “Bởi vì cha với mẹ con có thần giao cách cảm.”

Mặt Tề Nhã đỏ lên, “Trước mặt con nít mà nói cái gì vậy!”

Nhìn bộ dạng tình tứ của hai người, Kiều Phán Phán không tiện nhắc nhở bọn họ, cô sắp 30 tuổi rồi, không phải là “con nít” nữa.

“Mẹ có gặp dì Trương, bây giờ bà ấy cũng xem như được hưởng phúc, con gái giỏi giang, bà ấy cũng về hưu rồi, hôm nay tới đây để kiểm tra sức khỏe, kết quả kiểm tra rất tốt! Chúng ta còn hẹn nhau cùng đi chợ hoa nữa cơ mà.”

Dì Trương là ý tá trưởng Trương ngày xưa vẫn luôn chăm sóc hai mẹ con cô, sau khi chân ủa Tề Nhã tốt lên, hai người vốn đã thân thiết, bây giờ ngày nào cũng hẹn nhau đi chơi, cũng xem như bạn thân.

Con gái của dì ấy đang làm việc trong công ty của chúng ta mà? Tuy rằng là con mở cửa sau cho cô ấy, nhưng mà năng lực làm việc không thể phủ nhận, con còn đang định thăng chức cho cô ấy nữa.”

Thật sao! Vậy thì tốt, dì Trương mà biết thì chắc sẽ vui lắm, mau uống canh đi, uống xong mẹ đi tìm dì ấy nói chuyện.

Hai mẹ con nói chuyện, Vệ Minh Ngôn ngồi ở bên cạnh nhìn nở nụ cười, Kiều Phán Phán vô tình nhìn thấy ánh mắt của ông ấy.

Dịu dàng, bao dung.

Cô ngơ ngẩn, sau đó nở một nụ cười hạnh phúc.

Đứa trẻ không cha trong mơ đó, cũng chỉ là một giấc mơ thôi.

P/s: Có thể sau khi đọc xong thế giới 1 mọi người sẽ khá hụt hẫng vì nam chính chỉ giống như đang nhập vai đúng không nào?

Theo mình, tác giả viết mỗi một thế giới đều khá hay, mình xem mỗi một thế giới như một câu chuyện ngắn vậy, có 1 tag mình gắn vào đó là” chữa khỏi”, mình hy vọng tất cả những con người có hoàn cảnh đáng thương như trong những câu chuyện này đều sẽ có một kết cục tươi sáng hơn vì hầu hết những nạn nhân như vậy ngoài đời thật đều có.

Cảm ơn mọi người vì đã dõi theo đến đây nhé. ^^ Sang thế giới thứ 2 thôi.

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Wattpad, Dembuon.vn

One thought on “Ngoại truyện: Người cha vô trách nhiệm

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *