Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôi – Từ chương 1691[Edit][Xuyên nhanh]

Chương 1692: Yêu quái lục (4)

Hits: 122

Chương 1692: Yêu quái lục (4)

Bài hát: No more drama – Charlie Puth

Xuyên nhanh] Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôi

Chương 1692: Yêu quái lục (4)

Bài hát: Hilarious – Charlie Puth

Editor: AnGing  

Số tiền nhuận bút vẽ truyện tranh nho nhỏ này của người ủy thác vừa phải dùng để trả tiền thuê nhà còn phải mua đồ để ăn no, lại còn là thịt nữa, đúng thật là miễn cưỡng dùng.

Sống khổ sống sở.

Không gian sinh tồn bị o ép, ngay cả nơi săn thua cũng không có, chỉ có thể sống như loài người.

Vốn là yêu quái dã tính khó thuần, còn phải tuân thủ luật pháp, nếu không sẽ bị cục điều tra lùng tới cửa..

Bị người của cục điều tra mang đi, ai biết sẽ có kết cục thế nào.

Là bị đưa đi làm thí nghiệm, hay là bị đưa đi làm thịt, chả ai mà biết.

Rốt cuộc con người là đồ tham ăn đáng sợ.

Yêu quái chỉ có vào chứ không có ra.

Tóm lại điều tra cục là một nơi cực kỳ đáng sợ tròn lòng các yêu quái.

Nghe nói trong cục điều tra có tư liệu vô cùng tỉ mỉ về các loại yêu quái.

Ninh Thư ăn nóng sủi cảo nóng hầm hập, sau khi ăn xong thì mở máy tính lên.

Cần phải kiếm tiền nha, nếu không sẽ phải ra đường cái, ngay cả nơi che mưa chắn gió cũng không có.

Ninh Thư đọc truyện tranh của người ủy thác, ừm, vẽ về câu chuyện của một con ưng nhỏ chậl chững lớn lên, sau đó vào thành phố sống, tiếp theo là một đống những hành động nhà quê của nó.

Là truyện tranh hài hước đời thường.

Lượt yêu thích cũng thường thường.

Ninh Thư vuốt bàn phím, má hủ nữ lại dội lên óc, vậy vẽ một câu chuyện tình yêu thuần khiết đi. rào rạt hủ nữ chi tâm toát ra tới, giống như họa một cái thuần ái chuyện xưa nga.

Ừm, nguyên mẫu thì dựa theo Giáo Y, còn Giáo Y ghép cặp với ai thì được nhỉ, anh chàng tóc bạc hay là 2333 đây, hay cho np luôn đi?

Ninh Thư ho khan một tiếng, mình là một đứa trẻ chính trực, quên mất.

Truyện tranh của Nguyên Lương vẫn đang cập nhật, nhìn truyện tranh vẽ khá đẹp, Ninh Thư bắt tay vào định làm tiếp.

Nhưng nhìn tới số tiền nhuận bút ít ỏi, Ninh Thư rất muốn băm con ưng này thành thái giám luôn.

Thà vẽ một câu chuyện NP cho rồi.

Ninh Thư cầm bút vẽ, vẽ linh tinh một người que trên màn hình chuyên dụng để vẽ truyện tranh.

Cô chưa bao giờ vẽ truyện tranh, những tri thức cơ bản cô còn không biết.

Cô lên mạng tìm tòi một ít kiến thức liên quan, lại lôi một quyển sách trên kệ sách xuống đọc tham khảo.

Ninh Thư quyết định sẽ vẽ truyện tranh của Nguyên Lương tiếp, xem như là luyện tập.

Bộ truyện tiếp theo thì vẽ truyện ma đi, dù sao cô cũng đã trải qua quá đủ các thể loại chuyện quỷ quái trên đời rồi, cho dù không thành công, kiếm miếng cơm ăn vẫn đủ.

Ninh Thư từ từ bắt chước theo phong cách vẽ truyện của Nguyên Lương, vì là bắt chước, nên nét có hơi cứng ngắc.

Đành từ từ rèn luyện vậy.

Vẽ không biết đã bao lâu, Ninh Thư xoa xoa đôi mắt mỏi mệt, nhỏ thuốc nhỏ mắt.

Ninh Thư nháy mắt, chuẩn bị đi tìm thịt ăn.

Ninh Thư đem ném cục chân giò vào trong nồi áp suất, bỏ một ít đậu nành vào.

Ân, đậu nành hầm chân giò lợn, nở ngực, chảy nước miếng!!

Ninh Thư vuốt ngực, thở dài một hơi.

Nồi áp suất kêu to, Ninh Thư mở nồi áp suất ra, mùi thơm của thịt bay tứ phía.

Chu choa cha mạ ôi, thơm quá đi mất, Ninh Thư thèm muốn chết.

Ninh Thư liền ăn chân giò lợn uống canh, ăn sạch tinh tình tình cả một cái nồi to.

Nhìn đống xương trên bàn, nội tâm Ninh Thư gào rú.

Chiều tà dần buông, Ninh Thư bò lên mái nhà, định dẫn lực sao trời xuống.

Ninh Thư ngồi xếp bằng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn không trung.

Bầu trời không có lấy một ngôi sao nào.

Vì bị ô nhiễm nên không thấy được một ngôi sao nào.

Thế giới kia có thể sử dụng được lực sao trời, có lẽ là do nhiều ánh trăng đi.

Rất nhiều ánh trăng.

Ninh Thư vuốt cằm ra vẻ trầm tư, bây giờ phải làm thế nào đây.

Không có sức mạnh thì sẽ lặp lại vận mệnh của người ủy thác.

Con Vua Rắn kia mạnh tới mức hủy thiên diệt địa.

Ninh Thư còn muốn ngay cái lúc mình gặp nó, đấm bay nó rồi lột quần nó ra nhìn xem có phải có hai cậu bé như trong truyền lời đồn hay không.

Vẫn luôn nghe đồn rắn có hai cậu nhỏ, không biết có đúng không.

Côchỉ mang tâm thái của một người tìm hiểu khoa học thôi mà.

Hơn nữa không phải người và động vật khác nhiễm sắc thể nên sẽ bị cách ly sinh sản hay sao, thế quái nào còn đẻ ra được một quả trứng nữa vậy.

Ninh Thư càng nghĩ càng xa.

Hơi mệt tâm.

Rốt cuộc làm sao để dẫn được lực sao trời đây nhỉ.

Ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, trái đất không thể tự lành được nữa.

Ô nhiễm nghiêm trọng, không có cách nào tự mình điều giải, thế giới này đành phải cho mọi thứ trọng sinh để không bị hủy diệt nữa.

Đến lúc đó sẽ là tận thế thực sự.

Lũ bộc phát bất ngờ, sạt lở, núi lửa phun trào cái gì gì đó, sẽ hủy diệt tất cả mọi thứ.

Sau đó sẽ đợi sinh mệnh một lần nữa tiến hóa và luân hồi.

Đó là sự tự chữa lành của thế giới này.

Bảo sao, con người thích tự tìm đường chết.

Ninh Thư gãi đầu, cảm thấy đầu hơi bết, chắc là người ủy thác đã mấy ngày rồi chưa gội đầu.

Chậc, cẩu độc thân là vậy đó.

Ninh Thư vẫn suy ngẫm cách để dẫn lực sao trời xuống.

Cô cứa đầu ngón tay, nặn máu ra vẽ một tấm phù chú trước mặt.

Tác dụng của tấm phù chú này cũng giống như chiếc kính lúp để ngưng tia sáng mặt trời vậy, mong có thể ngưng tụ lại được một chút lực sao trời. ái này phù chú tác dụng liền cùng kính lúp tụ tập ánh mặt trời giống nhau, hy vọng có thể tụ tập một chút sao trời chi lực.

Một tia lực sao trời mỏng manh rơi xuống, chiếu lên tấm phù chú trước mặt Ninh Thư.

Ninh Thư vội vàng tiến lên phía trước để lực sao trời chiếu vào người mình.

Ninh Thư vận hành tuyệt thế võ công, hấp thu lực lượng sao trời.

Ánh sáng bé nhỏ dung nhập vào linh mạch, cuối cùng hội tụ về đan điền.

Đáng thương là, số lượng quá ít ỏi.

Hơn nữa càng ngày lực sao trời xuyên qua mây đen càng yếu.

Cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Ninh Thư chỉ có thể ngừng việc tu luyện lại, xem xét đan điền của mình một chút.

Lực sao trời chi lực không đủ.

Hơn nữa trên trời cũng không có ánh trăng, nếu có thì lực sao trời cũng có thể nhiều hơn một chút rồi.

Ban đêm nhiều sương, Ninh Thư xuống tầng đi vào phòng.

Cô đứng trước cửa sổ, lại nặn máu để vẽ phù chú.

Có lực sao trời mỏng manh chiếu vào cửa sổ, Ninh Thư vội vàng hấp thu.

Yêu quái thời hiện đại quá khổ mà.

Bình thường là phun ra nuốt vào tinh hoa của đất trời, hấp thu linh khí của thiên địa.

Bây giờ cái gì cũng không có.

Ninh Thư tu luyện một buổi tối, không có thành quả gì còn lãng phí mất mấy giọt máu.

Ninh Thư dùng cây lau nhà lau sạch máu tươi trên mặt đất.

Cô lại lỗi mì sợi trong tủ lạnh ra, nhúng vào canh chân giò lợn còn thừa đêm qua ăn cùng.

Ninh Thư một hơi ăn hết cả cái tô lớn, hương vị chuẩn cmnr.

Ăn xong rồi lúc sau, Ninh Thư mở máy tính, bắt đầu vẽ truyện tranh.

Ninh Thư vẽ không đẹp, cũng xem như đang luyện tập.

Bắt đầu tạo một truyện mới.

Ninh Thư ngáp dài, bút trên tay cũng nghiêng ngả, cảm giác cả người lâng lâng.

Cập nhật truyện xong, Ninh Thư rảnh quá nên ngồi vẽ thêm một vài nhân vật khá đẹp trên giấy, người đẹp cũng khiến cho tâm trạng tốt hơn một chút.

Truyện tranh có thành công hay không là dựa vào nét vẽ và xây dựng hình tượng nhân vật.

Phải suy nghĩ lại một chút.

Đến giữa trưa, Ninh Thư lại đói bụng, cô tìm một ít đồ ăn vặt, vừa ăn vừa vẽ.

Cũng may Ninh Thư có chút tài thêu thùa, cũng coi như giúp ích đưuọc trong việc vẽ tranh.

Chỉ có thể luyện tập mỗi ngày thôi.

Kiếm miếng ăn khó quá.

Yêu quái kiếm cơm ăn trong thế giới loài người càng khó.

Ninh Thư còn rất bội phục Nguyên Lương, có thể dựa cán bút kiếm cơm ăn.

Có rất nhiều yêu quái phải làm cu li để sống.

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Dembuon.vn, Wattpad.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *