Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôi – Từ chương 1691[Edit][Xuyên nhanh]

Chương 1693: Yêu quái lục (5)

Hits: 147

Chương 1693: Yêu quái lục (5)

Tác giả: Ngận Thị Tiểu Tình

Editor: AnGing

Bài hát: No more drama – Charlie Puth 

Yêu quái có các kỹ năng, có thân thể nhanh nhẹn, sức lực vô cùng lớn, dựa vào đặc điểm của bản thân để tìm việc.

365 nghề, trên cơ bản nghề nào cũng có bóng hình yêu quái.

Tóm lại, đều kiếm sống vô cùng gian khổ.

Hơn nữa yêu quái cũng không có hệ thống tiếp thu tri thức giống như con người.

Có một vài yêu quái sẽ học tập tri thức của nhân loại, thậm chí còn leo lên nấc thang chính trị luôn, nhưng mà đó cũng chỉ là ngoại lệ.

Phần nhiều là những con yêu quái dã tính khó thuần, chỉ có thể làm một ít công việc đơn giản.

Là một con sơn ưng, Nguyên Lương là một người vẽ truyện tranh, tuy rằng chỉ miễn cưỡng sống qua ngày, vô cùng miễn cưỡng, thì ít ra cũng xem như là công việc văn phòng.

Nói tới vẽ truyện, Ninh Thư lại vò đầu bứt tai.

Sao mà khó thế.

Vẽ mắt, vẽ tóc, vẽ tỉ lệ dáng người của nam và nữ, còn sự khác nhau giữa các loại độ tuổi nữa.

Khung rồi tỉ lệ đổ bóng là cái quần què gì??

Ninh Thư rảnh quá thì ngồi đọc truyện tranh, hoặc lật xem các loại giáo trình, lúc nào cũng kiên nhẫn luyện tập. Cô dựa theo trước trước mà Nguyên Lương để lại tiếp tục vẽ.

Chẳng qua là những nhân vật Ninh Thư vẽ đều khá cứng nhắc, vừa hại não còn hại tay, xong còn bị trĩ nữa chứ.

Cứ tiếp tục như vậy chắc cô hói luôn.

Ninh Thư gian nan vẽ xong một chương truyện, sau đó lại đi ra ngoài mua đồ.

Cô mua một ít đồ chống đói thôi mà trong thẻ đã hết sạch tiền rồi.

Lại sắp phải đóng tiền nhà tới nơi rồi.

Phòng bé như vậy mà tiền thuê còn đắt nữa.

Cố lên!

Ninh Thư thử đăng lên Weibo bốn trang truyện hài đơn giản trước.

Biết đâu lại được chú ý.

Bốn trang truyện cũng không mất nhiều thời gian quá.

Áp lực sinh tồn rất lớn.

Bình thường lúc không vẽ truyện tranh, Ninh Thư sẽ chơi game, giúp người khác cày game thăng cấp cũng kiếm được tiền.

Hoặc là tự chơi rồi kiếm trang bị, tiền vàng linh tinh gì đấy cũng được.

Lúc nào cũng phải vất vả cầu sinh như vậy, tất cả tiền đều đã bị Ninh Thư dùng để mua thịt.

Cô suy nghĩ xem mình có nên tìm cho bản thân một con đường ra khác không.

Có phải con yêu quái nào cũng ăn nhiều như thế không?

Tự nhiên muốn tìm một cái bát sắt, lấy tiền trợ cấp, tốt nhất là nên bao ăn bao ở luôn.

Nhưng làm quái gì có công việc như thế đâu, Nguyên Lương lại còn là một người hướng nội khó giao tiếp.

Đi ra ngoài làm việc phải giao lưu mà đó chính là vấn đề lớn rồi.

Ở một mình lâu sẽ mất đi năng lực nói chuyện.

An Ngọc Quân xuất hiện trong cuộc sống của Nguyên Lương, Nguyên Lương yêu nàng, yêu cái cái cảm giác có người bầu bạn, chuyện này quá bình thường.

Ninh Thư ban ngày vẽ truyện tranh, buổi tối sẽ vẽ bùa dẫn lực sao trời để tu luyện.

Nhưng lực sao trời không nhiều còn không tinh khiết, tiến độ tu luyện của Ninh Thư rất chậm.

Ấy thế mà Ninh Thư vẫn phát hiện ra một sự kiện, đó chính là cô đã đạt√ tới một kỹ năng mới.

Đó chính là cô có thể làm cho rau quả mất nước, biến thành rau quả khô.

Quần áo mới được giặt, nếu cần mặc ngay thì có thể làm bay hơi nó luôn, hiệu quả quá ngon lành cành đào.

Chính là hơi nước bốc hơi thành dạng khí.

Trạng thái của nước rất đa dạng.

Ừm, sau này quần áo chỉ cần giặt xong là có thể mặc được luôn.

Pháp tắc thay đổi cuộc sống.

Từ tình huống làm bốc hơi nước trong rau quả này mà nói, có phải tới một ngày nào đó cô cũng có thể khiến cho máu trong cơ thể người bốc hơi, khiến người đó ngỏm củ tỏi?

Ngẫm lại cũng coi như là một vũ khí mạnh.

Hơn nữa nước cũng có thể giết người quy mô lớn, ví dụ như tạo ra một trận đại hồng thủy nuốt trọn một ngôi làng chẳng hạn.

Kỹ năng max khủng.

Pháp tắc hệ thủy còn có nhiều kỹ năng đợi mình giải khóa hơn nữa.

Quả thật ngầu bá cháy bọ chét.

Nước vừa có thể mạnh tới mức không gì chặn được, cũng có thể dịu dàng tẩm bổ vạn vật.

Ninh Thư không cảm thấy pháp tắc hệ thủy của mình có gì kém cỏi cả.

Vừa có thể tấn công vừa có thể thủ, lại còn dịu dàng.

QUả nhiên đồ của mình lúc nào cũng tuyệt vời nhất.

Ninh Thư ngâm nga chạy tới siêu thị mua đồ.

Anh chặt thịt ở quầy thịt heo tươi ngon này, là một con yêu quái.

Vóc người cao lớn, cầm một con dao to đùng đang chặt xương.

Chắc chắn là một con yêu quái.

“Cho ngươi, nể mặt đồng loại nên tôi lấy đủ cho.” Con yêu quái to cao bỏ thịt vào túi, ném cho Ninh Thư.

Ninh Thư đón lấy túi, nói: “Nếu là đồng loại, sao không cho tôi nhiều thêm chút.”

Chỉ lấy đủ cân, đồ vô sỉ.

Con yêu quái to hừ một một tiếng, “Lấy đủ cân là may rồi, cân cho con người luôn luôn thiếu cân, cũng bằng đó tiền, mà cậu được nhiều hơn người ta, biết đủ đi.”

Ninh Thư mắt lé, “Anh bị con người dạy hư rồi.”

“Tôi cũng chỉ làm công thôi, ông chủ siêu thị bảo tôi thiếu cân thiếu lạng,  tôi còn có thể làm gì được đây.” Con yêu quái không thèm để ý nói.

Ninh Thư mở túi ra ngửi, “Thịt này có tươi không đấy.”

“Cho cậu thì tất nhiên là mới rồi, chỗ kia là thịt của một tuần trước, chỉ để bán cho con người.” Con yêu quái to cao chỉ vào cái tủ lạnh kia.

Ninh Thư: “… Làm như vậy không tốt lắm đâu?”

“Sợ gì, nhân loại muốn tàn sát đồng bào, liên quan gì tới chúng ta.” Yêu quái hờ hững nói.

Dù sao có không ít con người còn có thể sát hại đồng bào mình vì đồng tiền, chất phụ gia, mỡ chiên đi chiên lại, sữa bột độc các kiểu đó thôi.

Chỉ để kiếm thêm một chút tiền.

Ninh Thư cười tủm tỉm nói: “Sau này tôi lại tới chỗ anh mua.”

Người cao to cười với Ninh Thư, gương mặt trông dữ tợn có vẻ hung ác.

Ninh Thư xách theo thịt, đi mua trái cây ăn.

Chết tâm, quá đắt!

Ninh Thư đau gan.

Ninh Thư xách một túi lớn đi về nhà.

Phòng mà người ủy thác thuê ở trong ngõ hẻm.

Ninh Thư nghe thấy tiếc bước chân hỗn loạn đang đi về phía cô, vốn dĩ bây giờ đang là thời điểm hoàng hôn buông xuống, cộng thêm đèn đường vàng ấm, lại nghe thêm tiếng bước chân này nữa.

Ninh Thư nghĩ thầm, tới rồi.

Ninh Thư dừng bước, núp vào.

Ninh Thư không định cứu An Ngọc Quân, cứu cũng không được chỗ tốt gì.

Cô không định nhúng tay.

Ninh Thư giật giật lỗ tai, tiếng bước chân càng ngày càng gần.

Tiếng hít thở dồn dập còn có tiếng đàn ông tức giận bắt đứng lại.

Ninh Thư cảm nhận được yêu khí mạnh mẽ đang gần tới chỗ cô, khiến cô xúc động.

Ninh Thư ló đầu ra, nhìn thấy một cô gái bụng bầu đang chạy như điên.

Chạy trong ngõ hẻm, lỡ chân đạp phải hố té sấp mặt.

Nhưng cô ta lại lồm cồm bò dậy chạy tiếp, không hề gặp vấn đề gì luôn, bụng lớn lúc lắc.

Không có gì mới là lạ.

Ninh Thư:…

Đứa bé trong bụng cũng mạnh mẽ ghê.

Một con nhện to đùng phi tới trước mặt cô ta, cô ta sợ hãi ngồi bẹp xuống đất,

Bụng lại đung đưa hai phát.

Cô gái tái mét nhìn con nhện to như cái bàn thờ.

Con nhện mọc ra một cái đầu người, bụng to đùng, nhiều chân, trên đùi còn mọc lông.

Một con yêu quái kinh tởm.

Phía trước có con nhện quái chặn đường, An Ngọc Quân nhìn về phía sau, đằng sau cũng có yêu quái đang đuổi theo.

An Ngọc Quân kinh hãi ôm bụng mình, không biết nên làm gì.

Tự nhiên mơ một giấc mơ xuân quái đản, sau đó lại mang thai.

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Dembuon.vn, Wattpad.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *