Kỳ nguyện nhân sinh công lược – Thu Phong Uyển Hề [Edit]

Chương 4: Học viện quý tộc

Hits: 27

Chương 4: Học viện quý tộc

Tác giả: Thu Phong Uyển Hề

Editor: Nadia

Bài hát: Been through – Exo

“Dạ vâng, thưa ba.” Kỷ Dung Vũ ngoan ngoãn trả lời.

“Hừ ~” anh hai Kỷ Tử Duệ lớn hơn Kỷ Dung Vũ gần nửa tuổi cười nhạo một tiếng: “Xem ra, đi du học Mỹ 4 năm vẫn coi như có tác dụng! Đỡ hơn hồi mới tới nhà chúng ta nhiều rồi!”

Kỷ Tử Duệ học ở học viện quý tộc hoàng gia Tử Kinh, nhưng bởi từ nhỏ đã được dạy dỗ cẩn thận, hơn Kỷ Dung Vũ nửa đường mới rẽ vào quá nhiều. Bởi vậy, cậu đã là học sinh năm hai, đồng thời cũng là một người nổi tiếng ở trong học viện.

Anh cả Kỷ Tử Khuẩn đã tốt nghiệp vào hai năm trước, hiện đại đang làm việc tại xí nghiệp của nhà họ Kỷ, cũng là người đàn ông tinh anh mà các quý nữ trông ngóng.

Bởi vì ở bên ngoài nguyên chủ kiêu ngạo, trong nhà thì vô hình thậm chí còn khá nhút nhát, Kỷ Dung Vũ âm thầm hít sâu vài hơi, nhẫn nhịn sự phẫn nộ và nhục nhã trong lòng xuống.

Hình như có gì đó hơi khác, có phải cô đã bị đồng hóa? Quả nhiên, lúc cô dung nhập vào thân xác của “Kỷ Dung Vũ” cũng là lúc cô kế thừa một chút sự phẫn nộ của cô ấy, hay là do cô đồng cảm với chủ nhân có tên giống mình, cảm nhận được niềm bi ai khó nói nên lời này?

Từ đầu tới cuối mẹ Kỷ không nói một câu nào, bà cũng không phải người khắc nghiệt, cũng chưa từng đối xử nghiệt ngã với đứa con gái ngoài giá thú này. Đối với bà mà nói, Kỷ Dung Vũ chính là không khí, xem như không tồn tại là được.

Kỷ Tử Khuẩn ưu nhã buông dao nĩa, lau miệng: “Con đã ăn xong. Ba, mẹ, con đi làm.”

“Ừ, đi đường cẩn thận.” Kỷ phụ, Kỷ mẫu ngẩng đầu lên, tươ cười nhìn đứa con trai ưu tú của mình.

“Con đi học đây.” Kỷ Tử Duệ cũng đứng lên, không thèm liếc Kỷ Dung Vũ lấy một cái, đi theo anh trai ra khỏi phòng ăn, mở cửa xe ra, đi học.

“Ba, mẹ, con đi học.” Kỷ Dung Vũ cũng đứng lên.

“Ừ, để cho ông Lý đưa đi đi.” Kỷ phụ không buồn ngẩng đầu lên.

Kỷ Dung Vũ đón lấy cặp sách mà hầu gái đưa qua, nhớ tới nội dung ủy thác của nguyên chủ, lại nhớ tới chiếc xe đạp đã bị bỏ quên của mình, do dự một láy, mới nói với Kỷ ba: “Ba, nếu được, con muốn đạp xe đi học.”

Yên tĩnh.

Độbg tác đọc báo của Kỷ ba dừng lại, đôi mắt sắc bén nâng lên, dường như rất bất mãn, hình như đang nhìn kỹ lại Kỷ Dung Vũ, nhìn thấy mặt cô hơi “trắng bệch”, mới cúi đầu: “Tùy con.”

“Cảm ơn ba.” Kỷ Dung Vũ kích động cảm ơn rồi cười, lúc này mới xách cặp sách theo, đi ra ngoài.

Lời cảm ơn này khiến trái tim Kỷ phụ ấm lên, trong nháy mắt lại bình lại.

Xe đạp trong kho được lấy ra một cách nhanh chóng, sạch sẽ giống như mới mua.

Học viện quý tộc hoàng gia Tử Kinh rất to, việc đạp xe tới đó là một chuyện vô cùng lãng phí thời gian và sức lực. Việc kiên trì mỗi ngày đối với các tiểu thư, công tử quý tộc mà nói là chuyện không có khả năng. Chịu khổ và kiên trì là một chuyện, thời gian của bọn họ cũng được dùng để làm việc khác. Cho nên, Kỷ phụ không nghi ngờ gì mà cho rằng ý tưởng lãng mạn của đứa con gái này sẽ không duy trì nổi ba ngày.

Kỷ Dung Vũ tất nhiên hiểu rõ, nhưng cô cũng có mục đích của mình.

Xe đạp, khiến cho chúng ta nhớ tới khoảng thời gian thanh xuân truy đuổi tình yêu phóng khoáng như gió ấy. Chiếc xe đạp ấy trong thế giới của “Kỷ Dung Vũ”, dù bị phủ bụi bặm cũng không dám lấy ra, mà Kỷ Dung Vũ cô lại muốn vào ngày đầu tiên ở thế giới này, hoàn toàn đánh nát và hủy diệt nó.

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Wattpad, Dembuon.vn

Nadia

"What I edited reflect part of myself."

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *