Kỳ nguyện nhân sinh công lược – Thu Phong Uyển Hề [Edit]

Chương 5: Nữ chính

Hits: 33

Chương 5: Nữ chính

Tác giả: Thu Phong Uyển Hề

Editor: Nadia

Bài hát: BIGBANG – ‘봄여름가을겨울 (Still Life)’ M/V

Muốn hủy diệt thứ trong ảo tưởng của người khác, thì làm sao?

Kỷ Dung Vũ đeo cặp sách, ưu nhã nhàn hạ đạp xe, mặc kệ cho gió thổi qua mái tóc dài của mình. Váy đồng phục xinh đẹp của học viện Tử Kinh tung bay trong gió, nhưng dưới sự khống chế tuyệt vời của cô mà không hề bị lộ gì.

Kỷ Dung Vũ có dáng người đẹp, hai chân thon dài như ngọc đạp lên bàn đạp, chỉ nhìn thấy đôi giày da tinh xảo màu đen vẽ ra một vòng trong có quy luật. Mái tóc dài của cô bay múa, lọn tóc xoăn nâu nhạt mang hơi thở dị vực. Đôi mắt mỹ lệ của cô khiến cho người xem không hiểu ý cười, khóe mắt hơi nhếch, kiêu ngạo, sắc bén và sự bất cần, lạnh nhạt.

Đây là một bức tranh xinh đẹp tuyệt mỹ, khiến cho người khác vô thức muốn tới gần.

Ân Hiền Vũ ngồi trên xe, nhìn theo cửa sổ xe thì thấy được cảnh tượng này. Hình ảnh trong nháy mắt lại dường như khắc sâu trong lòng cả đời.

Ô tô và xe đạp cách lướt thoáng qua nhau, Ân Hiền Vũ phá lệ khiến tài xế dừng xe, cậu yên lặng ngồi trong xe, nhìn thiếu nữ chậm rãi đạo xe vượt qua mình, lại không xuống xe.

Khi lướt qua nhau một lần nữa, trong nháy mắt hình như thiếu nữ cảm nhận được điều gì đó, mái tóc dài theo động tác của cô che khuất nửa khuôn mặt, chỉ để lại một đôi mắt chất chứa cả thiên hạ.

Rõ ràng biết rằng cô không thể nhìn thấy mình qua cửa xe được, chẳng qua không biết vì sao, trái tim của Ân Hiền Vũ lại đập loạn nhịp. Cậu còn chưa kịp nhận ra được chuyện đó thì thiếu nữ vẫn tiếp tục nhịp điệu của minh, chậm rãi rời khỏi tầm mắt của cậu.

“Thiếu gia.” Tài xế nhìn về phía kính chiếu hậu, không thấy thiếu gia nhà mình nói gì, chần chờ hỏi.

Ân Hiền Vũ quay đầu lại, soi gương bằng cửa kính xe, nhìn rõ rung mạo của mình. Ngũ quan lập thể, vô tình, lạnh lùng.

Bỗng nhiên cậu bật cười, bừng tỉnh. Ngón trỏ thon mảnh, hoàn mỹ gõ theo tiết tấu, nâng một chân lên duỗi phẳng quần áo dạ hội quý tộc hoa lệ, “Đi”.

“Vâng.”

……

Học viện quý tộc hoàng gia Tử Kinh ở trước mắt, Kỷ Dung Vũ nhìn ký hiệu màu đỏ tượng trưng cho nữ chính đang hiện trên bản đồ, nam chính màu xanh dương, nữ phụ màu hồng nhạt và nhân vật vụ là màu xám nhỉ, nở nụ cười.

Dấu hiệu của Kỷ Dung Vũ là màu vàng, nhân vật liên quan là màu trắng, còn nhân vật đặc biệt mang màu tím.

Ví dụ Kỷ cha, Kỷ mẹ là màu trắng, còn Ân Hiền Vũ là màu tím.

Nếu là người ủy thác, Kỷ Dung Vũ đoán cô ấy sẽ là màu hồng hoặc màu trắng, kiểu gì cũng là nhân vật tô điểm cho cuộc đời nữ chính, hoặc là nhân vật có liên quan.

Đối với Kỷ Dung Vũ mà nói, ở thế giới này, cô có hẳn hai cái bàn tay vàng. Một cái là cốt truyện, cái còn lại là bản đồ định vị lập thể 360° không góc chết.

Cho nên, theo lý thường mà nói, việc Kỷ Dung Vũ cùng nhau đạp xe vào trường; là chuyện bình thường, hai chiếc xe đạp chặn xe của nam chính Hiên Viên Hành Dã; theo lẽ thường, Kỷ Dung Vũ đã chọn góc độ “trong lúc vô ý” có thể chạm nhau, hoàn toàn hủy hoại chiếc xe đạp trong mộng tưởng của nguyên chủ; mà nếu không có gì thay đổi, cô cũng sẽ ngã nhưng lại không giống nữ chủ Bạch Tường Vi êm đẹp không hề hấn gì mà nói thì đầu gối bị trầy hẳn một mảng.

Truyện chỉ được đăng tại: Mái ấm của Nadia, Wattpad, Dembuon.vn

Nadia

"What I edited reflect part of myself."

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *